Tô Lê không thể khống chế bản thân mình, cô ôm lấy Giang Thần Hy khóc lớn, cô đấm Giang Thần Hy, cô như muốn trút bỏ những sợ hãi, những bất an mà cô đã chịu đựng lúc còn bị nhốt trong thang máy.
Ba ngày ba đêm, cô chỉ ngủ có chưa đầy 3 tiếng, cô không dám chợp mắt, sự an ủi duy nhất của cô đó là đứa trẻ kêu khóc.
Nhưng mà cuối cùng cô cũng không chống đỡ được, cô ngủ thiếp đi…
Giang Thần Hy không có tránh, anh để mặc cô đánh.
Khóc đủ rồi, trút giận đủ rồi, cô nhìn anh rồi hỏi: “Sao rồi? Bên phía cảnh sát điều tra sao rồi?”
Giang Thần Hy nói: “Bảo lãnh. Không được xuất cảnh, thứ năm hàng tuần phải đến cục cảnh sát để trình diện đợi đến khi nào có kết quả điều tra.”
“Sao lại như vậy? Sao anh có thể giết người được cơ chứ?” Tô Lê không dám tin mà hỏi.
Giang Thần Hy lắc đầu rồi nói: “Có những việc chỉ cần có người muốn giá hoạ cho anh thì thiếu gì cách, em yên tâm đi, anh không làm những chuyện đó.”
Tô Lê muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Bỗng nhiên cô thấy chân mình rất đau.
“Đừng có cử động, em bị trặc chân.” Giang Thần Hy trầm giọng nói.
Lúc này bỗng có người gõ cửa, là A Hào.
Anh ta đi vào, nhìn thấy Tô Lê, hình như anh ta thở phào một hơi, “Tiên sinh, phu nhân.”
“Có chuyện gì?” Giang Thần Hy hỏi.
A Hào nói: “Tiên sinh, chuyện thang máy đã điều tra rõ ràng rồi. Có người lấy biển cảnh báo đang sửa chữa đi, thang máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743239/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.