Tô Lê không kìm được có chút kinh ngạc, híp mắt lại cười khỉnh thành tiếng nói: “Vậy Sâm Uy Nhĩ tiên sinh, trên bàn rượu hợp tác, nhất định phải mời cả phu nhân tới.”
Tô Lê nói nghe thì có vẻ không có ý tứ gì, nhưng ý tứ của câu nói thì lai rất rõ ràng.
Đối phương cười nói: “Nhất định, nhất định.”
Rất rõ ràng, lời nói của đối phương cũng không phải là nhắm vào ai.
Giang Thần Hy yêu chiều nhìn Tô Lê, anh đương nhiên nghe ra ý tứ của cô……
Lúc này Lục Cảnh Niên đi vào, bảo mọi người đi dùng bữa tối……
……
Sau bữa tối, Tô Lê đứng ở trên ban công hóng gió.
Thiết kế căn phòng ở bên trên mặt nước, nên phong cảnh rất đẹp.
“Mệt chết tôi rồi.” Lục Cảnh Niên đẩy cửa bước vào, thong thả nằm trên sô pha, “Giang Thần Hy, tôi nói với cậu, cái tên Sâm Uy Nhĩ đó, nói trắng ra thì chính là một lão hồ ly.”
Giang Thần Hy sau đó liền đi vào, Tô Lê quay đầu lại nhìn hai người họ, hỏi: “Sao rồi? Vẫn không thương lượng được sao?”
Lục Cảnh Niên nói: “Lão già đó cứ cưỡi ngựa xem hoa, giờ ông ta do dự không đưa ra quyết định, chính là muốn xem tập đoàn Kiều Thị có động tĩnh gì không.”
Tô Lê bảo người đem tới cho bọn họ hai ly nước, “Bọn họ đi rồi?”
Lục Cảnh Niên thở phào một tiếng, nói: “Cảm tạ trời đất cuối cùng cũng đi rồi, hại tôi cả đem qua không được chợp mắt.”
Tô Lê cười hỏi: “Xem ra Lục thiếu gia thực sự đã hao tổn không ít công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743219/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.