Tô Lê dựa vào người anh cười rồi nói: “ Ai dám ghen với người tình nhỏ bé của anh chứ, sau này anh cứ việc dỗ dành nó, nó nhìn thấy anh là ngoan nhất đấy. mấy ngày nay bảo rằng nếu như nó không ngoan thì bố sẽ tức giận, tiểu Gạo Nếp liền ngoan ngoãn.”
Giang Thần Hy chau mày cười rồi đáp: “ Còn có chuyện này?”
Tô Lê gật đầu “ Ừm” một tiếng.
Giang Thần Hy véo tai cô: “ Vậy em không ngoan rồi, còn để bản thân bị thương.”
Tô Lê ngước nhìn anh: “ đúng vậy, anh thì ngoan rồi, nếu như không có A Hào, mạng của anh có thể mất rồi đấy.”
Giang Thần Hy lập tức xin xỏ: “ được rồi,được rồi, là anh không ngoan, sau này đều nghe lời em, được không nào?”
Tô Lê cười rồi lấy điện thoại ra: “ cho anh xem video hôm đó đưa tiểu Gạo Nếp đi khám sức khỏe quay lại này.”
Tô Lê nói rồi mở ra video và ảnh của tiểu Gạo Nếp. “ Bác sĩ nói rồi, tiểu Gạo Nếp phát triển khỏe mạnh.”
Giang Thần Hy nhìn Tô Lê, thấy được nụ cười đầy ấm áp của cô, là sự mong đợi, hy vọng của người mẹ đối với con mình.
Anh nhìn cô, khẽ nâng nhẹ cằm cô.
“ Anh muốn hôn em.”
Có điều bây giờ anh không thể làm khác được, dáng vẻ bất lực.
Tô Lê cười, chủ động hôn lên môi anh.
Cô vẫn luôn như vậy, vẫn luôn chạm nhẹ vào môi anh.
Nhưng dù là chỉ hôn nhẹ như chuồn chuồn chạm nước, anh cũng đã rất mãn nguyện rồi.
Hai người nhìn nhau, nhưng không ai nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743214/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.