Tô Lê nhìn anh, đôi mắt hơi sáng lên, nói: “Thực ra anh không cần làm như vậy, Diệp gia và Phương gia có quan hệ đặc biệt, anh làm như vậy chẳng có lợi gì cho anh cả.”
Diệp Minh lắc đầu nói: “Chuyện em bị tai nạn, anh nhất định phải chị trách nhiệm tới cùng, dù sao cũng vì anh mà mới thành ra như vậy, anh không biết trước đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh đã đi tìm rất nhiều tài liệu liên quan tới năm đó……” Nói tới đây, anh ngập ngừng một chút, hơi chau mày lại, rõ ràng là anh biết được đại khái quá trình của vụ tai nạn năm đó.
Diệp Minh trầm giọng nói: “Anh hy vọng anh có thể làm gì đó cho em, ít nhất có thể cho em sự công bằng.”
Tô Lê nghe xong cuời nói: “Được rồi, vẫn là phải cảm ơn anh.”
Diệp Minh gật đầu, trầm mặc một lúc rồi nói: “Nếu như sau này có gì cần, thì em có thể tìm anh, không cần khách sáo.”
Tô Lê gật đầu cười ừ một tiếng, “Được.”
Diệp Minh gật đầu, phút chốc có chút ngại ngùng, híp mắt lại cười nói: “Vậy……”
Anh ngập ngừng nhìn Tô Lê, anh hít một hơi thuốc rồi nói: “Giang Thần Hy đối với em, có tốt không?”
Tô Lê nhìn anh, hơi mỉm cười nói: “Cái này không phải anh nhìn thấy rồi sao?”
Diệp Minh lắc đầu, “Không phải, anh muốn nghe chính miệng em nói, em sống rất tốt.”
Tô Lê cười nói: “Giang Thần Hy đối với tôi rất tốt, hiện giờ tôi rất hạnh phúc, tôi có gia đình, là Giang Thần Hy cho tôi.” Dứt lời, cô hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743194/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.