Tô Lê bị Giang Thần Hy hù cho một cái, bị dọa giật mình.
Giang Thần Hy đi thẳng tới, chau mày nhìn cô, hỏi: “Sao vậy? Em có chuyện gì không? Nói đi!”
Tô Lê ngồi xổm chỗ đó ngước đầu lên nhìn anh, quả thực cũng không hề chuyển động chút nào, ngơ người ra nhìn anh, lắc lắc đầu, “không có.”
Giang Thần Hy không đáp lại, lấy một chiếc khăn bông đi tới ngồi xuống, gom tất cả những mảnh thủy tinh vỡ vào trong chiếc khăn và vứt vào trong chiếc thùng rác ở bên cạnh.
Rồi lại lấy đoạn băng dính trong tỉ mỉ dính hết những mảnh vụn li ti còn trên mặt đất rồi mới quay đầu nhìn Tô Lê giọng khan khàn hỏi: “Sao lại bất cẩn như vậy chứ?”
Tô Lê nhìn anh, nói: “Em lấy chiếc khăn bông không cẩn thận va vào chiếc cốc.”
Giang Thần Hy im lặng nhìn cô, không nói gì cả, tiến lên một bước, ôm lấy cô vào lòng, nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu, nói: “Em dọa anh sợ rồi.”
Tô Lê áp người vào ngực anh “ừ” một tiếng, “Xin lỗi, em làm anh tỉnh giấc rồi.”
Giang Thần Hy không nói gì cả, cúi xuống nhìn Tô Lê, đi thẳng vào phòng tắm, nói: “nào, đi tắm.”
“Em tự mình làm được, em vẫn chưa tới mức đến tắm mà cũng không tự tắm được.” Tô Lê tỏ ý từ chối.
Giang Thần Hy đưa tay thử nhiệt độ nước, quay đầu lại nhìn Tô Lê đang khoác chiếc khăn tắm to nhẹ nhàng nói: “Cùng tắm, lại đây.” Nói xong, anh bèn cởi đồ trên người xuống, đưa tay kéo Tô Lê đang đứng gần vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743157/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.