Tô Lê đặt một tay lên vai anh, khẽ nghiêng nghiêng đầu, cười nói: “Đương nhiên rồi, Giang thiếu là chồng của em, nếu như thế này mà em vẫn dửng dưng thì thật là không nói được gì nữa.”
Giang Thần Hy quay đầu, nhìn cô, giơ tay sờ vào cằm cô, khẽ cười, nhẹ nhàng nói: “Vậy sao.”
Tô Lê nhìn anh, khẽ cười, nói: “Giang thiếu sẽ không giận, cảm thấy em không tin tưởng anh sao?”
Giang Thần Hy nhìn cô, khẽ cười, nhẹ nhàng nói: “Được rồi, ăn trước đi đã.”
Tô Lê khẽ cười nói: “Được.”
Tô Lê ăn một miếng cháo trắng, chẳng có mùi vị gì cả.
Cô mím mím môi, hít một hơi dài, nói: “Giang thiếu định làm như thế nào? Thiệu Phương bận tối mắt tối mũi, cũng không liên lạc được với anh, sao anh lại tắt máy suốt vậy chứ.”
Giang Thần Hy nhẹ nhàng nói: “Những chuyện này, anh tự có sắp xếp của anh.”
Tô Lê nhìn Ginag Thần Hy chỉ uống có hai ngụm nước canh, không hề ăn mỳ, cô cũng không nói gì nữa.
Hai người cũng cứ trầm ngâm nhưu vậy cho tới khi xong bữa điểm tâm đêm, ai cũng không nói thêm gì nữa.
“Uống thuốc vào rồi nghỉ ngơi sớm một chút.” Giang Thần Hy nói, đưa tay xoa xoa đầu cô, kèm theo cử chỉ khiến cho Tô Lê cảm thấy sự thân mật quen thuộc.
Tô Lê nhìn anh, khẽ cười nói: “Giang thiếu, tin tức gần đây quả thực nhiều quá, rất nhiều tin tức nói không tốt về anh, em có cần làm cái gì đó không?”
Giang Thần Hy nhìn cô, lại trầm ngâm một lúc lâu.
Tô Lê nhìn anh, “Sao thế?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743138/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.