Chỉ thấy cả người Giang Thần Hy mặc một bộ đồ âu sẫm màu, một tay bỏ vào trong túi quần, tay kia thì cầm một chiếc khăn choàng màu trắng.
Anh mỉm cười lại gần, thuận tay lấy chiếc khăn choàng của mình khoác lên người Tô Lê, ánh mắt trở nên dịu dàng nói: “Nhiệt độ điều hòa của hội trường rất thấp, em ăn mặc phong phanh như vậy sẽ bị lạnh đó.”
Tô Lê ngẩng đầu nhìn anh, không nhịn được bật cười nói: “Chẳng phải Giang thiếu nói sẽ tới muộn sao?”
Giang Thần Hy tỉ mỉ giúp Tô Lê khoác chiếc khăn lên người, rồi chiều chuộng vuốt nhẹ lên sống mũi của cô nói: “Anh tới muộn một chút em liền không đợi anh nữa? Một mình chạy tới đây em có phải bị người khác hiểu lầm rồi không?”
Tô Lê nghe xong liền bật cười: “Đúng vậy. Phương tiểu thư còn nói muốn giúp em nữa.”
Giang Thần Hy cười nói: “Giúp em chuyện gì vậy? Giúp em tìm bạn trai mới sao?”
Tô Lê trừng mắt nhìn anh.
Giang Thần Hy cũng âm thầm ôm lấy cô vào trong lòng. Tô Lê theo bản năng dụi đầu vào trong lòng anh, cô dùng mũi để hít ngửi mùi hương thanh mát mà sảng khoái trên người anh.
Giang Thần Hy mỉm cười lịch sự đưa tay ra bắt lấy tay của người chủ nhân bữa tiệc nói: “Thật ngại quá, hôm nay tôi tới muộn rồi.”
Phương Trung Đình là bố của Phương Nghiên, ông ta đương nhiên là rất vui mừng với sự xuất hiện của Giang Thần Hy, lập tức cười nói: “Đâu có chứ, Giang thiếu cậu bận trăm công nghìn việc, cậu có thể tới đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743131/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.