Giang Thần Hy giữ lấy cằm dưới của cô, khẽ cười nói: “Đón anh sao? Em cảm thấy em hiện giờ, đi nổi ra cửa không?”
Tô Lê nhìn anh, lơ đãng cúi xuống cười, nói: “Giang thiếu giận rồi sao?”
“Em nói xem?” Giang Thần Hy khẽ nhếch nhếch môi lên, cười mà như không nhìn Tô Lê, như là đang chờ câu trả lời của cô vậy.
Tô Lê nhìn anh, khẽ cười nói: “Vẫn đang giận rồi, đúng không?” Thực ra Tô Lê không hề cảm thấy Giang Thần Hy tức giận cũng là lẽ đương nhiên.
Nếu như anh không hề để ý, thế thì tin đồn giữa cô và ai đó đồn như thế nào, anh cũng không cần thiết phải để ý, không phải sao?
Giang Thần Hy nhìn cô, chớp chớp mắt, trầm ngâm nói: “trong kí ức của anh, em em chưa từng vì chuyện gì hoặc vì bất cứ ai mà rơi lệ, không ngờ rằng khi anh đi công tác trở về, lại nhìn thấy em đang khóc một mình,khóc cái gì chứ? Bị ấm ức gì vậy? Hay là nghĩ tới chuyện đau lòng gì vậy?”
Tô Lê nhìn anh, đang lúc mơ hồ, vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận của Giang Thần Hy.
Cô hít một hơi dài, cười nói: “Em chỉ là đang xem kịch bản, nhập tâm quá thôi mà.”
“Vậy sao.” Giang Thần Hy nhìn cô.
Tô Lê bị đôi mắt đen nháy của anh nhìn thấy toàn thân đang không thoải mái, trong lòng dường như có chút hoảng loạn, giống như là đã làm chuyện gì khiến cho trong lòng cô cảm thấy áy náy vậy.
Cô cúi xuống khẽ “ừ” một tiếng.
Lúc này Vú Trương khẽ hắng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743129/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.