Giang Thần Hy đi thẳng tới, tháo cà vạt ra, vứt sang một bên.
Anh khẽ nhếch nhếch môi, khẽ cười, đi thẳng tới, đứng ở bên giường.
Góc chăn bằng lụa được đặt trên bụng cô, để lộ hai chân dài và dài.
Giang Thần Hy hơi cúi xuống, tràn đầy sự dịu dàng.
Anh từ từ cẩn thận ngồi xuống, cúi xuống, hai tay đặt vào hai bên người cô, nhẹ nhàng từng điểm từng điểm một hôn cô, sau cùng hôn lên đôi môi đang mỉm cười của cô.
Tô Lê vốn dĩ ngủ không được sâu giấc,liền bị Giang Thần Hy đánh thức bằng một vài nụ hôn bá đạo.
Cô khịt khịt mũi, chớp chớp lông mi, mở mắt ra, đúng lúc bắt gặp được ánh mắt của Giang Thần Hy, bốn mắt nhìn nhau.
“Làm em thức à?” Giang Thần Hy hơi nhếch môi lên, giọng nói yêu thương nửa thật nửa ảo, đầy tính mê hoặc lòng người.
“Tỉnh rồi?” Giang Thần Hy chau mày, ngước nhìn, ánh nhìn mê hoặc.
Tô Lê đưa tay khoác lên cổ anh, hai tay khoác lên trên vai anh.
Giang Thần Hy đưa tay ôm lấy cô vào lòng, hương thơm mềm mại như ngọc khiến người ta không nỡ buông tay.
“Giang thiếu về từ lúc nào vậy?” Tô Lê ngủ có chút mơ hồ, thì thầm hỏi.
Giang Thần Hy khẽ cười, nói: “Vẫn chưa, còn em?”
“Đợi Giang thiếu về cùng ăn.” Tô Lê nghiêng đầu tinh ranh trả lời.
Giang Thần Hy khẽ cười, nhếch môi để lộ ra những nét tinh nghịch, anh bỏ chiếc chăn mỏng mà Tô Lê đắp ra, tay vuốt ve cơ thể cô.
Cảm giác rất trơn rất mềm, khiến anh có chút hấp dẫn.
“Đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743123/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.