Giang Thần Hy tỉnh dậy đã là ngày hôm sau rồi.
Anh khẽ chau mày, đưa tay che đi ánh sáng rọi vào từ cửa sổ.
Anh khẽ nghiên đầu nhìn sang ghế sô pha, có một người đang nằm, dụi mắt nhìn kỹ, quả nhiên là Tô Lê.
Anh nhìn một hồi lâu, cứ tưởng là nhìn lầm.
Ánh nắng rọi từ bên ngoài vào, có chút chói mắt, Giang Thần Hy ngồi dậy, cẩn thận từng tý đi đến, kéo chiếc rèm cửa phía sau sô pha lại, chắn lại những tia nắng chói mắt kia.
Anh cúi người nhặt chiếc thảm rơi xuống đất, nhìn con người đang cuộn tròn trên sô pha, ngủ say như vậy cũng không nỡ gọi cô dậy, chỉ có thể nhẹ nhàng đắp tấm thảm lên lại cho cô.
Anh ngồi xuống bên cạnh nhìn cô, chốc chốc khẽ chau mày, trong lúc ngủ mà cũng hiện rõ vẻ mệt mỏi.
Cô ấy sao lại chạy đến Đông Thành rồi, cô ấy đến từ khi nào?
Anh khẽ dùng tay vuốt ve đôi gò má, khẽ hất nhẹ mấy sợi tóc vươn trên mặt cô, hít một hơi sâu.
Lúc này, cửa phòng có người đẩy ra, là bác sĩ và Lục Cảnh Niên.
Anh ta nhìn thấy Tô Lê đang nằm trên sô pha thì sửng người.
Đợi bác sĩ kiểm tra nhiệt độ cơ thể cho Giang Thần Hy xong, chắc chắc là đã bình thường, thì bảo y tá truyền nước cho anh.
Vì không để ảnh hưởng tới giấc ngủ của Tô Lê, đỡ cái giá, qua ngồi bên cạnh sô pha, là ngồi chuyền nước.
Sau khi bác sĩ rời đi, Lục Tử thần ngồi chéo chân ở một bên nhìn Tô Lê nằm trên sô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743117/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.