Tô Lê gối đầu lên đùi anh, yên tĩnh nhắm mắt lại, chuẩn bị yên tĩnh đi ngủ, cô vốn không nghĩ muốn làm cái gì.
Vừa rồi là muốn chọc ghẹo anh, nhìn Giang Thần Hy bị chọc ghẹo phát bực, trong lòng Tô Lê cũng thấy vui.
“À, đúng rồi, anh có chuyện muốn nói.” Giang Thần Hy trầm ngâm một lúc lâu rồi nói.
“Chuyện gì?” Tô Lê hỏi, nhẹ nhàng đáp một tiếng.
“Nói nhỏ một chút, em qua gần đây.” Giang Thần Hy lại cố ý dựa dựa người ra phía sau, cố ý để Tô Lê đi tới.
Lời nói của anh, ám chỉ, đầy dụ dỗ.
Ranh mãnh nhìn cô, giọng nói, rất trầm ấm giống như là âm thanh tiếng đàn vậy.
Tô Lê ngước nhìn khẽ cười, sau đó cô liền biết được rằng Giang Thần Hy chắc chắn là không có ý tốt gì đây.
Cô rùng mình trước hàng lông mi dài, ngón tay sờ sờ cổ họng gợi cảm của Giang Thần Hy, ngón tay cô chỉ vào cổ áo của anh, khẽ cười một cái.
Nhưng mà thật sự là nếu xảy ra chuyện gì, Tô Lê cũng không từ chối, chỉ là đã lâu lắm rồi không tương thân như vậy, cũng khá là thú vị.
“Giang thiếu không thể lại gần thêm một chút nữa sao?” Tô Lê khuôn mặt như vô tội nói.
Thoáng thấy Giang Thần Hy khẽ nhếch đôi môi mỏng lên, “Không thể, nếu không thì không nói với em nữa.”
Lão hồ ly.
“Thế em không nghe nữa.” Tô Lê cười nói. Cô ngước lên nhìn anh, liền đối diện với ánh mắt đầy ẩn ý của anh, “ Không muốn nghe sao? Em chắc chứ? Sẽ hối hận đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743114/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.