Trên tay Giang Thần Hy đang nâng một ly hồng trà chanh, anh đang đứng trước cửa sổ phòng khách nhìn ra ngoài.
Vài người bước xuống từ một chiếc xa gia đình.
Là Lục Cảnh Niên và Giang Tiểu Ngữ, cùng hai người chăm sóc cho cô ta.
Lục Cảnh Niên bình thường cứ mở miệng nói càng, nhưng thực ra anh cũng rất biết chăm sóc người khác.
Vào cửa, Lục Cảnh Niên cười nói: “ Thần Hy, sao cậu cũng tới đây?”
Giang Thần Hy nhìn anh và Giang Tiểu Ngữ ở sau lưng anh, chỉ “ Ừ” một tiếng rồi điềm đạm nói: “ Mấy hôm nay thời tiết rất đẹp, ra ngoài đi dạo với Tô Lê.”
Giang Tiểu Ngữ đi lại vẫn rất khập khiễn, cái chân của cô không thể hồi phục hoàn toàn được, thật ra nhìn bộ dạng của cô ta, trông cũng rất đáng thương.
“ Sao các cậu cũng đến đây?” Giang Thần Hy tiện tay đặt ly trà trên tay xuống, ngồi xuống rồi nói.
Giang Tiểu Ngữ cười rồi đáp: “ Em ở nhà chán lắm, thấy thời tiết đẹp liền muốn ra ngoài đi dạo, Tử Thần có hơi bận, đúng lúc Cảnh Niên cũng ở nhà, liền đưa em qua đây trước, tối nay nếu Tử Thần rãnh, anh ấy cũng sẽ qua đây.”
Giang Thần Hy chỉ “ Ừ” một tiếng: “ Vậy cứ ở đây vài ngày đi, thời tiết khá đẹp đấy.”
Giang Tiểu Ngữ gật đầu “ Ừ” một tiếng.
Lúc này, Tô Lê vừa ngáp vừa từ trên lầu đi xuống: “ở đây không khí trong lành, thích hợp để tịnh dưỡng, chất lượng giấc ngủ cũng tốt hơn nhiều.” Tô Lê dường như không để ý có người vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743095/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.