Tô Lê nhìn nhìn anh, khẽ cười, nhưng hiển nhiên mong muốn của Lục Tử Thần đối với Tô Lê dường như không có tác dụng.
Lục Tử Thần nhìn cô với dáng vẻ như không có chuyện gì, cười nói: " Cô không tò mò tôi muốn nói gì sao?"
Tô Lê khẽ cười, nhẹ nhàng nói: " Không tò mò, tôi đối với loại trà đạo này không hiểu gì cả, Lục thiếu có nói với tôi cái gì đại khái thì tôi cũng không hiểu, vậy đã không hiểu thì không cần thiết phải hỏi cho tới cùng làm gì."
Lục Tử Thần nghe xong cười nhẹ một cái, “Thế thì bỏ đi, không nói nữa, tôi sẽ cảm thấy như là cô đang cầm chiếc ly sau đó suy nghĩ câu chuyện, hơi dọa người một chút.”
Tô Lê nghe xong cười, nói: “Vậy sao, gần đây đóng phim đều là những vai phụ kiểu như vậy, vì thế đại khái coi như vừa rồi là tôi nhập vai đi.”
Lục Tử Thần khẽ cười một tiếng, gật gật đầu, nói: “Hóa ra là như vậy.”
Lục Tử Thần thở dài, để lộ ra chút gì đó bất lực, nhẹ nhàng nói: " Gặp phải một vụ án rất khó khăn, giờ không bận rồi sắp hai tháng rồi, hôm nay tới đây chính là muốn nghỉ ngơi một chút.
" Thế à,... Vậy Lục thiếu đúng là vất vả rồi." Cô cười cười.
Lục Tử Thần dựa bên đó nhìn nhìn cô, cười nói: " Còn cô, vẫn khỏe chứ?"
Tô Lê nhìn anh, khẽ chau mày, cười nói: " Rất tốt."
Cô cảm thấy giữa cô và Lục Tử Thần, gật đầu xã giao, vì thế ngồi xuống mà tùy tiện tán gẫu, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743090/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.