Tô Lê bị Trần Miễn chọc giận tới mức tay phát run: “Trần Miễn, anh coi em là loại người gì vậy?”
“Anh…” Trần Miễn nhìn cô, trong chớp mắt liền nhận thức được điều gì đó, có chút hoảng loạn, anh không mở lời được,lúc anh ý thức được rằng không nên nói ra những lời quá đáng như vậy thì anh đã nói ra mất rồi.
Tô Lê nhìn anh, hít sâu một hơi, nén lại cơn giận nói: “Trần Miễn, nếu như anh đã không nghe theo lời khuyên của em, em cũng không ngăn anh lại nữa, anh muốn tranh giành Giang gia với Giang Thần Hy thế nào, em cũng không quản nữa, em cũng không muốn quản, em hiểu rõ em có bao nhiêu năng lực, em biết trò chơi này Tô Lê em không chơi nổi. Những lời này hôm nay em nói rõ ràng với anh, còn trên thực tế, nếu không phải anh nói thì em cũng không biết lão gia đã chuẩn bị hoàn tất thủ tục sang nhượng rồi, chỉ đợi con của anh ra đời sẽ đường đường chính chính mà nâng anh lên. Trần Miễn, ngày hôm nay cho dù em đứng ở bên Giang Thần Hy đối đầu với anh, em cũng sẽ không đi làm hại một đứa trẻ vô tội, anh có biết lời nói của anh khiến cho người ta rất đau lòng không?”
Trần Miễn nắm chặt lấy tay cô nói: “Xin lỗi Tô Lê, anh không cố ý, xin lỗi.”
Tô Lê nhìn Trần Miễn, than nhẹ một tiếng: “Trần Miễn, người em lo lắng nhất chính là anh. Có lẽ em có thể hiểu được một chút tâm trạng hiện giờ của anh, dù sao đó cũng là đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743085/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.