*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Lê cười cười, xoa tóc mình, cười nói: “ Có phải anh nghĩ nhiều không.”
Diệp Minh nhìn cô, cười khổ nói: “ Có lẽ vậy.”
Từ nhà ăn đi ra, Diệp Minh nhận một cuộc điện thoại, nhìn cô, anh nói: “ Em đi đâu, anh đưa em đi?”
Tô Lê xoa xoa tay, hà một hơi, cười nói: “ Được thôi, tôi muốn đi phòng thu.”
Diệp Minh gật đầu, nói: “ Xe của anh dừng ở kia, đi thôi.”
Tô Lê đi theo Diệp Minh sang bãi đỗ xe, nhưng mà vì đi giày cao gót khi đi qua miệng cống nước, cả người nghiêng xuống, Diệp Minh nhìn thấy liền giơ tay giữ cô: “ Sao thế?”
Tô Lê cúi đầu nhìn, gót giày cao gót bị kẹt trong khe nắp cống, cô thử rút lên, nhưng không được.
“ Để anh.” Diệp Minh nói, ngồi xổm xuống, một tay cầm chân cô, một tay nhấc giày cao gót lên rồi giúp cô đi lại.
Ánh mắt anh dừng lại cở mắt cá nhân cô, mày hơi chau lại, ngón tay cái xoa xoa hình xăm hoa tường vi. Trần Miễn nói với anh, chỗ gót chân và chỗ eo cô còn lưu lại vết sẹo của vụ đụng xe năm đó, rất đáng sợ, đó là bằng chứng của vụ đụng xe năm đó.
Tô Lê nhìn anh, bình thản nói: “ Diệp Minh, bỏ tay ra.”
Diệp Minh nghe xong hơi sững lại, sau đó bỏ chân Tô Lê ra, Tô Lê đi lại giày cao gót, chỉ tiếc là bị xước mấy đường.
Ngồi sau xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743078/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.