Tô Lê nhìn anh, lơ đãng một chút rồi sau đó khẽ cười, nói: “ Em thật không biết vẫn còn có ngày lễ như này nữa.”
Đây cũng không phải lời nói dối.
Cô thậm chí đến ngày sinh nhật của mình cũng không biết là ngày tháng năm nào, năm trước cũng chỉ là Trần Miễn ở bên cô mà thôi.
Giang Thần Hy nhìn cô, khẽ chau mày, bây giờ không biết nhưng mà những cô gái trong những kiểu ngày lễ linh tinh lộn xộn như thế này thì cũng không nhiều.
Tô Lê ngước đầu lên nhìn hướng anh, cười hỏi: “Có phải Giang thiếu cảm thấy hơi thất vọng không?”
Giang thiếu khẽ cười, nói: “Không đâu, sau này biết là được rồi.”
Tô Lê nhìn anh, không nói.
Với lại chuyện khiến Tô Lê bất ngờ, hóa ra là Giang Thần Hy còn chuẩn bị quà cho cô.
Mặc dù cũng vẫn như cũ là mấy món đồ trang sức đó, nhưng mà Tô Lê luôn cảm thấy những món quà như thế này khá là đặc biệt.
Giang Thần Hy đi ra phía sau cô giúp đô đeo chiếc dây chuyền lên, tiện thể từ phía sau ôm lấy cô vào lòng, thì thầm bên tai cô nói: “Thực ra … anh giống như em, hiện tại anh trừ em ra, thì chẳng có gì nữa rồi.”
Tô Lê nghe xong ngoảnh đầu lại nhìn anh, đôi mắt có thần của Giang Thần Hy cũng đang chăm chú nhìn cô.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Giang Thần Hy trầm ngâm một lúc lâu rồi tiếp tục nói: “Hôm nay Tôn Hàn có nói với anh một câu, cô ấy nói với anh, không có trái tim của người nào mà trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743072/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.