Tô Lê hơi định thần lại, giống như đang sắp xếp lại ký ức, nhất thời cả đầu óc cảm thấy trống rỗng.
Trầm mặc một lát mới bình thản noí: “ Ồ, là anh à, có chuyện gì?”
Diệp Minh hít sâu một hơi nói: “ Tô Lê, anh muốn gặp em, một chút thôi, được không?”
“ Có gì đáng để gặp đâu?” Tô Lê ngồi xuống, cơn đau sau lưng khiến cô hơi chau mày.
Diệp Minh hít sâu một hơi: “ Nếu không tiện thì chúng ta nói luôn bây giờ, được không?” Anh đành phải nhượng bộ nói lại yêu cầu.
Tô Lê bình thản nói: “Tôi không phải nhà tư vấn tâm lý, cho nên anh có tâm sự gì đừng đến tìm tôi.”
Diệp Minh còn muốn nói gì nữa, nhưng lời lại bị nghẹn trong cổ họng
Bởi vì anh cũng không biết, hỏi cô chuyện này có thích hợp hay không, vừa rồi nhất thời xúc động trực tiếp lái xe đến, nhưng khi bình tĩnh lại, anh cảm thấy mình khống thể trực tiếp mở lời hỏi cô.
Tô Lê thấy anh không nói gì,nói: “ Không có gì thì tôi cúp máy đây.”
Diệp Minh than thầm một tiếng, hít một hơi nói: “ Anh, anh chỉ muốn biết, hiện tại em có tốt không? Giang Thần Hy định xử lý thế nào?”
Tô Lê nói: “ Chuyên này không có liên quan gì đến anh.”
Diệp Minh hít sâu một hơi, nói: “ Tô Lê, yên tâm, anh sẽ cố gắng nghĩ cách để giải quyết chuyện này.”
Tô Lê ừm một tiếng, dứt lời, liền trực tiếp ngắt điện thoại.
Diệp Minh nhìn nhìn ấn tắt màn hình điện thoại, hơi cau mày…
Giang Thần Hy vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743028/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.