Tô Lê ngước mắt nhìn Lục Tử thần đang đứng trước mặt, ánh mắt rủ xuống cười: “ Không phải tôi có hứng thú với đá quý, mà là cảm thấy miếng ngọc này rất tinh xảo, rất đẹp.”
Lục Tử Thần cười đáp: “ Nếu như cô thích, tôi có thể tặng cô.”
Tô Lê nghe xong không nhịn được liền cười rồi đáp: “ Lục thiếu gia cũng hào phóng quá đấy? Có điều không cần thiết như vậy, tôi không hứng thú với những thứ này.”
Lục Tử Thần chỉ cười tuyệt nhiên không nói thêm gì.
Giang Thần Hy chỉ đứng một bên, vừ nói chuyện với người bên cạnh, vừa hướng mắt về phía cô, đợi đến khi anh nói chuyện xong với người bên cạnh, thì đi đến trước mặt Tô Lê, ôm cô vào lòng, cuối đầu nhìn cô rồi nói: “ đồ Lục Tử Thần tặng em, sao lại không nhận?”, Tô Lê ngẩn đầu lên nhìn anh cười rồi đáp: “ Tặng em mà không có lý do, em không dám nhận càng, lỡ như sau này lại tự chuốt lấy phiền phức thì em biết phải làm sao? giống như cái vòng tay lúc trước, chỉ tiếc là món quà quá đắt thôi.”
Giang Thần Hy nhìn cô cười rồi đáp: “ vậy em xem thử có thích cái gì không nào, dù gì tôi cũng phải mua một ít.”
Tô Lê hướng mắt nhìn sổ tay đấu giá trong tay: “ Hay là mua một cái bình hoa đi, về đặt trên sân thượng.”
Thật ra Giang Thần Hy không hứng thú gì với đồ cổ và tranh chữ, anh phá lên cười: “ Nếu em thích thì cứ giơ bảng.”
Tô Lê cũng chỉ tùy ý nói ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743015/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.