Tô Lê nghiêng đầu nhìn anh, cười nói: “Có điều gì vậy?”
Giang Thần Hy không nhịn được cười một tiếng, nói: “Có điều em phải bồi thường.”
Tô Lê cười nhẹ, đưa bát cháo trong tay cho anh, nói: “Nhưng Giang thiếu đừng bắt bồi thường lớn quá đấy, bằng không em không bồi thường được thì anh cũng đừng trách em.”
Giang Thần Hy nhìn cô cười, cũng không nói thêm gì cả.
Tô Lê nhìn anh, âm thầm nghĩ một lát rồi hỏi: “Giang thiếu, em có thể nhờ anh giúp em một việc được không?”
Giang Thần Hy gắp cho cô một ít dưa góp trên bát cháo, rồi không chút do dự mà ừ một tiếng, có điều anh cũng có chút tò mò nhìn cô hỏi: “Có chuyện gì?”
Tô Lê mím môi lại nói: “Em biết Giang thiếu có lẽ có quen biết với người phụ trách của một số câu lạc bộ đua xe nổi tiếng trong nước đúng chứ? Một người bạn của em anh ấy giờ muốn trở lại đường đua, anh có thể giúp em một chút không?”
Giang Thần Hy chớp mắt nhìn cô, trầm giọng nói: “Là cái người đua xe kia?”
Tô Lê ừ một tiếng rồi tiếp lời: “Anh ấy là một tay đua rất cừ khôi, anh ấy không thể cứ ở mãi đây đua xe trái phép được, Giang thiếu, anh có thể giúp em không?”
Giang Thần Hy nhìn cô cười, anh lấy một điếu thuốc rồi lại từ từ nhả khói thuốc ra, lạnh nhạt nói: “Tại sao tôi phải giúp đỡ một người mà tôi không quen biết, hả?”
Lần đầu tiên gặp anh, cô nói chuyện với anh như vậy, lần thứ hai gặp anh, lúc đó cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/742996/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.