Diệp Minh nghe xong, hơi chau mày lại rồi nói: “Xảy ra chuyện gì rồi? Hiện giờ em đang ở đâu?”
Tô Lê hít thở sâu một hơi trả lời: “Đồn cảnh sát.”
Diệp Minh ừ một tiếng rồi đáp: “Được, giờ anh lập tức qua đó, đợi gặp mặt rồi chúng ta nói chuyện tiếp.”
Nói rồi anh liền cúp điện thoai, thuận tay vơ lấy chiếc chìa khóa xe rồi chuẩn bị ra ngoài.
Phương Nghiên thấy vậy ngay lập tức đứng chắn trước mặt anh hỏi: “Anh định đi đâu? Không phải là định đi gặp Tô Lê đấy chứ?”
“Tránh ra.” Diệp Minh chau mày quát.
Phương Nghiên nói tiếp: “Em sẽ không để anh đi đâu, cô ta muốn tìm anh làm gì cơ chứ? Cô ta cũng chỉ là loại gái điếm rẻ tiền, tại sao bao lâu nay anh vẫn không thể quên được cô ta?”
Diệp Minh bắt đầu có chút tức giận, anh lấy sức dùng tay của mình nắm chặt lấy tay cô, Phương Nghiên có chút đau.
Diệp Minh hít sâu một hơi nói: “Hai người tốt xấu gì cũng từng là bạn tốt của nhau, những người khác nói như vậy thì thôi đi, nhưng ngay cả cô cũng nói như vậy, Phương Nghiên, cô đừng có làm cho tôi cảm thấy càng ngày càng chán ghét cô nữa!”
Phương Nghiên ở phía sau hét lên gọi anh, nhưng Diệp Minh căn bản không thèm quay đầu lại nhìn cô đến một lần…
Phương Nghiên vô cùng tức giận, cô đem tất cả mọi đồ vật ở xung quanh mình ném xuống đất rồi hét lên: “Tô Lê! Tôi hận cô.”
……
Giang Thần Hy ngồi trong xe, ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/742976/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.