Giang Thần Hy lướt mắt qua cánh tay đang được bàn tay xinh xắn, thon dài đang nắm chặt, con ngươi hơi trầm xuống, khoé miệng khẽ nhếch lên, bình thản nói:"Bạn của em? Đám người lái xe đó sao?".
Tô Lê cắn môi, hít sâu một hơi, nói:" Cậu ấy bị hại, người tổ chức cuộc thi là tam thiếu của Kiều gia, dựa vào đâu mà sau khi xảy ra chuyện thì lại trở thành người bị hại, còn kẻ chịu trách nhiệm lại là bạn em chứ?."
Giang Thần Hy nhìn cô, giơ tay xoa xoa chiếc cằm nhỏ của cô, trầm giọng cười nói:" Em đang phát tiết với tôi sao?"
Tô Lê hơi hoảng, cô cũng nhận ra bản thân hơi thất thố:" Xin lỗi, em không có ý đó."
"Vậy là ý gì?" Giang Thần Hy nhìn cô nói:" Hơn nữa, em nói với tôi cũng vô dụng, tôi không phải cảnh sát. Huống hồ, chuyện này không liên quan gì đến tôi, tôi chỉ đến đón vị hôn thế của mình thôi. Được rồi, tôi sẽ xem như em tâm trạng không tốt, phát tiết cũng là bình thường. Đi thôi, tôi đã đặt chỗ rồi."
Tô Lê vẫn nắm chặt tay anh, khẩn cầu nói:"Giang thiếu, anh giúp em đi, xin anh giúp bạn em, em tin anh có cách."
Giang Thần Hy lại cười nhẹ nhìn cô, nói:" Em đang cầu xin tôi sao, vị hôn thê xinh đẹp của tôi?"
Tô Lê cụp mắt xuống, hạ hết sự cao ngạo, hít sâu một hơi, dịu giọng nói:" Đúng, em đang cầu xin anh, ngoài anh ra, em không tìm được ai có thể giúp đỡ. Bạn em bị gặp rắc rối, em lực bất tòng tâm, em không thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/742974/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.