Từ môi cô anh hôn lướt qua tai, nhỏ giọng nói: “Tôi là chủ, có thể kết thúc hay không, là do tôi quyết định, hừm?”
Tô Lê nháy mắt mượn vài phần say rượu cười nói: “Giang thiếu gia, tiếng xấu của em không phải anh không biết, anh không lo em làm cho anh thân bại danh liệt sao?”
Giang Thần Hy mỉm cười nói: “Dù sao tôi cũng không phải là người tốt gì, danh tiếng...cũng không hay ho lắm, em cho rằng tôi sẽ để tâm sao?” anh vừa nhấn mạnh hai từ cuối vừa lần nữa sáp lại gần cô, giọng điệu trầm ấm mê hoặc vang lên.
Tô Lê nghe vậy không khỏi giật mình, đang trong lúc hoảng hốt, Giang Thần Hy đã nghiêng người hôn lên môi cô rồi...
Cô giống như thuốc phiện vậy, khiến người ta mê đắm, khiến người ta thần trí điên đảo.
Mà đối mặt với Giang Thần Hy, Tô Lê hoàn toàn không có sức phản kháng. Không biết là mê lực của rượu hay là của anh khiến cô không chống lại được.
Cô hào phóng đáp lại, chí ít hôn người đàn ông như vậy quả đúng là một kiểu hưởng thụ. Thực ra cô không phủ nhận, ở cùng Giang Thần Hy 3 năm, về mặt này đúng là anh không có bạc đãi cô...
Sự ngọt ngào giữa hai người, bị tin nhắn điện thoại của Tô Lê làm ngắt quãng.
Tô Lê cầm điện thoại lên xem, là tin nhắn của Trần Miễn. Cô khẽ nháy mắt cười mỉm nói: “Em phải đi làm việc rồi.”
Nhưng Giang Thần Hy lại không hề cưỡng cầu, chỉ cười nhạt rồi châm điếu thuốc hút, vô cùng dịu dàng nói: “Không cần vội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/742932/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.