Cuối cùng cô cười nhạt một tiếng: “Cho nên...chúng ta kết hôn chứ?”
Giang Thần Hy nhìn cô, chậm rãi nhả khói thuốc lạnh lùng nói: “Diễn phim nhiều quá hả? Đừng nói lời ngu ngốc. Tôi không thích phụ nữ được voi đòi tiên, em cũng hiểu rõ mà.” Dứt lời, anh quay người đi tới quầy bar rót một ly vang đỏ.
Khoảng chừng 10 phút sau, Tô Lê từ phòng tắm bước ra, mặc xong quần áo rồi nhìn người đàn ông đang tựa bên cửa sổ, mỉm cười nói: “Vừa nãy em đùa anh đó, em đi trước đây, yên tâm, em sẽ uống thuốc không để anh phiền phức đâu.” Nói xong, cô liền rời khỏi nhà của anh.
Ba năm, cô cũng quen rồi. Cô biết anh không thích hai người qua dêm cùng nhau, cô cũng biết điều tối kị của anh, thật ra cô rất thông minh, lời nói đùa hôm nay đã chạm vào giới hạn của người đàn ông này.
Nhưng mà...có liên quan gì chứ? Cô hiểu sớm muộn gì cũng có một ngày, quan hệ giữa cô và anh không có tương lai. Thật ra cô rất ghét bản thân thông minh như vậy, nếu ngu ngốc một chút thì tốt hơn...
Cô nhắm mắt cười nhạt, sau đó xỏ chân vào đôi giày gót nhọn cô đơn rời khỏi hộp đêm, tự mình lái xe, một người lái xe một mình đi tới quán bar...
Ngày hôm sau, Tô Lê tỉnh dậy sau cơn ngủ mê, cô bóp chiếc đầu đang căng lên của mình, sau mỗi lần uống say đều bị như vậy.
Tỉnh táo lại một chút và chắc chắn bản thân đang ở đâu, cô mới buộc lại mái tóc, từ trong tủ lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/742926/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.