Hàn Tuyết mỉm cười nói:"Đúng, dì Tuyết". Lý Thái Huyền cậu đang cố đọc lấy ký ức nhưng không thấy ai gọi là dì Tuyết cả, điều này làm cậu bối rối, cậu trầm mặt suy nghĩ trong đầu không lẽ ký ức của thân thể gặp chuyện gì nên mới không hoàn toàn dung. Lý Thái Huyền hỏi:"Chúng ta từng gặp nhau sao?" Cậu lục tất cả không thấy ai là dù Tuyết cả. Hàn Tuyết thấy vậy cười nói:"Chúng ta chưa từng gặp nhau". Lý Thái Huyền tính nói, nhưng Hàn Tuyết lại không cho cậu nói. "Thanh Nhã tỷ và ta từng kết bái tỷ muội, tỷ ấy bị tên khốn Lý Minh lừa gạt gả vào Lý gia, nhưng truyền ra Thanh Nhã tỷ khi sinh gặp bất trách mẹ con chết hết". Hàn Tuyết lại quay qua Lạc Nguyệt Anh nói tiếp. "Tên nhị hoàng tử của các ngươi Lạc Minh các ngươi thuê sát thủ giết ngươi". Nghe Hàn Tuyết nói như vậy Lạc Nguyệt Anh hỏi. "Tiền bối nói đùa, chúng ta mặc dù tranh đấu nhưng không tới lấy mạng của đối phương". Hàn Tuyết không nói nhiều đem ra một viên bảo thạch đưa cho Lạc Nguyệt Anh, Lạc Nguyệt Anh cầm lên thì hiện lên lão già hay đi theo Lạc Minh đang đứng với tên sát thủ. Lạc Nguyệt Anh trầm mặt hướng Hàn Tuyết nói lời đa tạ, cô muốn thừa kế ngôi vị của Lạc Thiên Hoàng đây chắc chắn có thể khiến phụ thân nàng thay đổi ý nghĩ. Hàn Tuyết quay sang Lý Thái Huyền nói. "Cháu, đi theo cô về Hàn gia ta giúp con đòi lại công bằng". Lý Thái Huyền nhìn sang Mạc Vân rồi nói. "Đa tạ dì Tuyết giúp Kỳ Lân Môn qua khỏi cuộc nội chiến, nhưng thù của ta ta muốn tự mình báo". Hàn Tuyết thấy vậy trầm ngâm rồi nói. "Tùy cháu, nếu cháu quyết định ta không có gì để nói". Hàn Tuyết từ trong nhẫn trữ vật lấy một tấm lệnh phù nói. "Nếu có gì khó khăn thì bóp nát nó, ta sẽ xuất hiện". Nói xong hướng về hư không đánh một cái từ hư không xuất hiện một thân ảnh Hàn Tuyết nóim "Con chó Lý gia nuôi, thật khiến người ta bắt ngờ". Hàn Tuyết nói khiến Lý Thái Huyền rùng mình suy nghĩ Lý gia đã bắt đầu chú ý phải đẩy nhanh tiến độ xây dựng thế lực. Hàn Tuyết xử xong tên Lý gia phái tới giám sát Lý Thái Huyền xé hư không rời đi, Hàn Tuyết rời đi căn phòng trở nên yên tĩnh, Lý Thái Huyền quay sang Lạc Nguyệt Anh nói. "Nguyệt Anh, cô tính xử lý sao về chuyện thích khách của Lạc Minh". Lạc Nguyệt Anh trầm ngâm nói. "Chuyện này phải có một kế hoạch mới khiến Lạc Minh triệt để bị rời khỏi ngôi thừa kế". Nói xong quay người rời đi, Lý Thái Huyền nằm xuống suy nghĩ về tương lai. Hai ngày sau Mạc Vân đã tĩnh xử lý hết các sự vụ truyền ngôi vị tông chủ cho Đại trưởng lão, rồi mấy ngày kế tiếp lại cùng Lý Thái Huyền ở chung. Liên Hoa Ngũ Tầng, hai thân ảnh nằm lên nhau là Lý Thái Huyền và Mạc Vân. Mạc Vân suy nghĩ rồi hỏi. "Chàng tính rời Kỳ Lân Môn rồi đi đâu?". Lý Thái Huyền suy nghĩ rồi nói. "Phía Tây, ta muốn đến nơi đó xây dựng thế lực của mình". "Phía Tây sao?, nếu chàng đã quyết định ta sẽ đi cùng chàng bất cứ nơi nào, bất cứ đâu". "Ta và nàng sẽ luôn bên nhau cho dù có bất kỳ chuyện gì". Ngày hôm sau trong phòng có ba thân ảnh là Lý Thái Huyền, Mạc Vân và Lạc Nguyệt Anh. Lạc Nguyệt Anh nghe hai người muốn đi phía tây, cô mặc dù cũng muốn theo nhưng cô là đại công chúa nếu đi xa thì phải phái theo những cường giả bảo vệ, sẽ khiến Lạc hoàng triều sẽ yếu hơn nếu gặp kẻ địch rất nguy hiểm. Mạc Vân thấy Lạc Nguyệt Anh trầm mặt thì đẩy Lý Thái Huyền ra ngoài. Mạc Vân và Lạc Nguyệt Anh bắt đầu nói chuyện tối hôm đó. Lý Thái Huyền và Mạc Vân vẫn ở trên giường làm chuyện nhân sinh nhưng cửa từ từ đẩy vào, Mạc Vân phong ấn tất cả giác quan cũng như tu vi của Lý Thái Huyền chỉ chừa lại những giác quan quan trong. Lý Thái Huyền:"Vân nhi nàng làm gì vậy?". Mạc Vân cười nói:"Chúng ta chơi trò kích thích một chút". Lý Thái Huyền cười nói:"Nàng lại biết chơi cái trò này, bất quá ta thích". Lạc Nguyệt Anh từ từ đi vào thấy hai người khiến cô đỏ mặt, cô dù gì cũng là công chúa nên biết giữa chừng mực nên cô rất ngại khi gặp Lý Thái Huyền và Mạc Vân như vậy cô cho rất bình thường nhưng ba người thì. Mạc Vân thấy Lạc Nguyệt Anh như vậy đi lại nắm lấy tay nàng đi tới, giúp nàng lột y phục bắt đầu nhất long nhị phượng. Sáng hôm sau, ba thân ảnh nằm lên nhau Lý Thái Huyền tỉnh dậy quan sát thì thấy bên người mình có thêm Lạc Nguyệt Anh thở dài mặc y phục rời phòng, cậu rời đi thì Mạc Vân và Lạc Nguyệt Anh đều tĩnh dậy. "Vân tỷ liệu Lý Thái Huyền có cho là ta quá tự tiện trao thân không?". Lạc Nguyệt Anh hỏi, Mạc Vân trả lời. "Hắn đối xử với nữ nhân của mình rất tốt, muội yên tâm". Bên Lý Thái Huyền cậu đi dạo suy nghĩ mặc dù cậu từng nói ném hai người lên ngủ chung nhưng nó chỉ là nghĩ, cậu vẫn bị ảnh hưởng bởi tư tưởng hiện đại là hôn nhân một vợ một chồng. Kỳ Ngọc Lân xuất hiện trước mặt cậu. "Có chuyện gì?". Lý Thái Huyền nói, Kỳ Ngọc Lan phồng má lên chống tay nói. "Không có chuyện gì, không tìm ngươi được sau". "Đúng không có chuyện gì đừng tìm ta". Lý Thái Huyền trả lời, Kỳ Ngọc Lan nghe vậy thù dâm chân nói. "Nghe nói ngươi sẽ rời khỏi Kỳ Lân Môn". "Đúng". Lý Thái Huyền muốn xây dựng thế lực bắt buộc phải rời khỏi, Kỳ Ngọc Lan nói. "Cho ta đi theo với". "Không, ngươi nên ở lại đây". Lý Thái Huyền nói nhưng từ trong đầu xuất hiện âm thanh của đại trưởng lão nói. "Cho Lan nhi đi theo đi, sẵn tìm và luyện dược sư chữa bệnh cho Lan nhi". Lý Thái Huyền trầm ngâm cậu cũng biết tình hình của Kỳ Ngọc Lan đành gật đầu, Kỳ Ngọc Lan thấy vậy vui mừng . Về đến phòng thì thấy Mạc Vân ngồi uống trà, cậu quan sát không thấy Lạc Nguyệt Anh nên đi vào, ngồi xuống hỏi. "Nguyệt Anh đâu?". "Nàng đi về Lạc hoàng triều rồi". "Tại sao lại làm như vậy". Chuyện Lý Thái Huyền nói là chuyện tối hôm qua, Mạc Vân nói. "Bình thường, nếu chàng đủ mạnh thì có bao nhiêu vợ cũng chẳng có ai phản đối cả". Lý Thái Huyền trầm ngâm suy nghĩ đúng với điều Mạc Vân nói đây là dị giới không phải hiện đại hai tư tưởng hoàn toàn khác nhau, chỉ cần đủ mạnh thì chuyện mình làm là đúng. Cậu buông lỏng suy nghĩ của mình ôm Mạc Vân vào Liên Hoa bàn chuyện nhân sinh..., xong chuyện hai người ôm nhau Mạc Vân hỏi. "Chàng tính sao với Nguyệt Anh muội". "Từ từ bồi dưỡng tình cảm đã". Cậu bắt đầu buông bỏ suy nghĩ của mình. Sáng hôm sau, ba thân ảnh bắt đầu di chuyển theo phía tây mà đi, Mạc Vân vẫn chưa hồi phục hoàn toàn nên không thể xé rách không gian mà đi được nên chỉ có phi hành. Lý Thái Huyền vừa đi vừa trò chuyện suy nghĩ nói chắc giờ cũng nên tới. Tại Lạc Nguyệt Anh phòng cô đang ngồi đọc bức thư của Lý Thái Huyền gửi kể lại cuộc đời cậu ở Lý gia, cậu cũng chắc nhận cô nhưng phải từ từ cô đọc xong thư thì đốt nó đi nếu để người khác biết rất nguy hiểm, cô bắt đầu công cuộc trợ giúp Lý Thái Huyền báo thù, cô quyết định nắm giữ ngôi hoàng đế của Lạc hoàng triều trong tay làm nữ hoàng đầu tiên của Lạc hoàng triều, cô muốn phá bỏ những quy tắc cổ hủ đó đi, cô muốn phát triển Lạc hoàng triều đi lên đỉnh cao mà nó có thể đạt được. Cô đi lại cửa sổ nhìn về phía tây nói. "Ta đợi chàng". Lý Thái Huyền, Mạc Vân và Kỳ Ngọc Lan dừng giữa đường vào một quán chọn một nơi ngồi nghỉ mệt thì những tu sĩ nói. "Ngươi nghe gì chưa mộ nhân hoàng sắp thức tỉnh". "Mộ nhân hoàng sắp thức tỉnh sao, sao ta chưa nghe gì hết vậy". "Đây là tin tức của phòng đấu giá phát nói mấy ngày sau mộ nhân hoàng sẽ thức tỉnh". Lý Thái Huyền nghe vậy thì suy nghĩ cơ duyên đến mồm không đi thì uổng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]