Chương trước
Chương sau
Edit: Xanh Lá
Lại nói đến bên kia, khi Tần Thời tỉnh lại trên tàu bay đã thấy xung quanh ngoại trừ mình không còn ai khác, bỗng dưng, hắn chau mày, khí tức thuộc về Đường Khanh trong không khí đã nhạt đến không thể nhạt hơn, tình huống như vậy chỉ có một loại khả năng, đó chính là cô đã rời khỏi đây tương đối lâu rồi.
Cô vợ nhà mình đi không từ giã, tâm tình hắn dĩ nhiên không thể tốt được, chẳng qua khi hắn thấy quần áo của hắn trên tàu bay đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một cái quần rách nát không chịu được, sắc mặt liền càng thêm khó coi.
Hắn hơi híp mắt, tàu bay khóa từ bên trong, chỉ có người bên trong có thể đi ra ngoài, người bên ngoài căn bản không cách nào mở ra được, nên quần của hắn có thể biến thành như vậy, cũng chỉ có một loại khả năng, lại nhìn chiếc váy cũng rách nát tương tự ở một bên, hắn nháy mắt hiểu rõ.
Tốt lắm, lá gan lớn rồi, lại dám phản kháng.
Đường Khanh cũng không đến nỗi đuổi tận giết tuyệt, tuy cô xé tan quần dài của hắn, nhưng vẫn để lại một cái quần lót.
Vì thế, mới sáng sớm, mọi người ở Tần gia liền thấy Thượng tướng nhà mình thế mà lại chỉ mặc một chiếc quần lót đi bộ bên ngoài, tuy nói dáng người của Tần Thượng tướng cực đẹp, chỉ là nhìn mấy dấu vết mờ ám trên người rõ ràng do bị móng tay nữ giới cào ra kia, tức khắc tất cả mọi người đều choáng váng.
Mới đại sáng sớm đã bị đút cẩu lương, trong lòng mọi người thật đau khổ.
Tần phu nhân lúc này như thường lệ ngồi trước bàn chờ Đường Khanh nấu ăn cho, kết quả đợi mãi vẫn không thấy người, chỉ có thể đứng dậy tìm cô. Kết quả người còn chưa tìm được, đã thấy con trai trần trụi nửa người trên xuất hiện trước mặt mình.
“A Thời, con……” Tần phu nhân há hốc miệng, có chút khó xử nói: “Chẳng lẽ con không thể mặc quần áo vào được sao?”
Tần Thời vẻ mặt bình tĩnh, dù chỉ mặc một cái quần lót cũng không chút mất tự nhiên.
“Quần áo bị Ninh Khê mặc đi rồi.”
“Ôi?” Tần phu nhân đầu tiên là trợn tròn mắt, tiếp theo rất nhanh liền hiểu ra, vẻ mặt kích động hỏi: “A Thời, có phải mẹ sẽ rất nhanh được ôm cháu nội hay không?”
Đối mặt với sự kích động của Tần phu nhân, Tần Thời lại nói: “Không biết.”
“Cái đứa nhỏ này, sao con lại không biết chứ? Kia chính là vợ con nha.”
Tần phu nhân càng nói càng kích động, nhưng hắn lại chỉ bình tĩnh nói: “Cháu mẹ cũng đâu phải do con sinh, sao con biết được khi nào có nó chứ.”
Tần phu nhân bị lời này của hắn làm cho nghẹn không nói nên lời, một lát sau, bà bày vẻ mặt ghét bỏ nói: “Đi đi đi, nhìn liền thấy phiền, Tiểu Khê đâu?”
Dứt lời, Tần Thời còn chưa kịp mở miệng, đã thấy một cô giúp việc vội vàng chạy tới.
“Phu nhân, Thiếu gia, không tốt rồi.”
Người giúp việc của Tần gia trước nay đều cực kỳ ổn trọng, có thể xuất hiện dáng vẻ như thế, tất nhiên là đã xảy ra đại sự gì.

“Phu nhân, Thiếu gia, Thiếu phu nhân…… Thiếu phu nhân……”
Cô giúp việc mới nói một nửa đã khiến Tần phu nhân hoảng hốt, “Thiếu phu nhân làm sao vậy! Mau nói đi!”
“Thiếu phu nhân nói muốn ly hôn.” Nói xong, cô ấy run run rẩy rẩy đưa một phong thư tới.
Tần Thời nhận lấy lá thư, nhanh chóng xem một lần, nội dung trong thư không nhiều lắm, chỉ có vài câu ít ỏi, nhưng nhìn từng hàng dấu chấm than kia, liền đủ để chứng minh đối phương tức giận đến thế nào.
“Trong thư viết gì?” Tần phu nhân thấy hắn cầm thư thì chỉ có thể nôn nóng dò hỏi, cô con dâu này bà thực sự rất thích, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, ngay cả tinh thần lực cũng siêu cấp mạnh, bảo bối như vậy sao có thể bỏ được đây!
“Không có gì.” Tần Thời bình tĩnh như thể hoàn toàn chưa có gì xảy ra, nhưng lá thư trong tay hắn lại bị tinh thần lực cường đại biến thành bột trong nháy mắt.
Tần phu nhân nuốt nuốt nước miếng, con trai mình, mình hiểu, đừng nhìn nó ngoài mặt chỉ thấy vân đạm phong khinh, nội tâm chỉ e đã sớm chìm trong giận dữ.
“A Thời, hiện tại làm sao bây giờ?”
“Mẹ không cần lo lắng, con sẽ tìm cô ấy trở về.”
Tần Thời không nghĩ tới, Đường Khanh hiện tại không chỉ gan to ra, mà ngay cả cánh cũng cứng cáp rồi, lại có thể che chắn tín hiệu, lần tìm kiếm này thực sự khiến hắn mất không ít thời gian.
****
Ở một chỗ khác, hai người có tinh thần lực cấp SSS chiến đấu, sức phá hoại dĩ nhiên không thể nhỏ được, chẳng qua theo thời gian trôi đi, Đường Khanh lại dần rơi vào thế hạ phong. Tuy cô có bàn tay vàng, nhưng Sid lại là người đứng đầu phe phản loạn, sức chiến đấu dĩ nhiên cũng siêu cấp mạnh mẽ, muốn thắng được hắn vẫn cần một ít thời gian.
Sid cũng không muốn giết cô, thậm chí có thể nói là căn bản không nỡ giết cô, hắn đã rất lâu không gặp được đối thủ thực lực ngang hàng như vậy, một người có thể khiến hắn lấy ra cơ giáp của bản thân, thậm chí còn khiến cơ giáp của hắn bị hao tổn, đối thủ như vậy, thật sự quá khó tìm.
“Tên của cậu.”
Đường Khanh đã thua, nhưng kiêu ngạo nên có vẫn hoàn toàn không giảm, cô ra khỏi bộ cơ giáp đã bị tổn hại, không chút sợ hãi, ngược lại ngẩng đầu nhìn về phía hắn, “Anh là ai.”
Sid nhìn thiếu niên đẹp như búp bê sứ trước mặt, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm, hắn cũng không nói ra tên mình, ngược lại nói: “Dường như tôi đã từng gặp cậu ở nơi nào đó.”
Đường Khanh hơi ngây ra, chẳng qua rất nhanh liền hiểu rõ, tạo hình giả nam này của cô đều đã xuất hiện trên các đầu báo lớn, lúc trước giả làm vệ sĩ của Tần Thời, tới hiện tại thậm chí còn có người ghép đôi cô và Tần Thời nữa.
“Tôi dường như cũng từng gặp anh ở nơi nào đó.”
Nghe vậy, Sid tức khắc cười ha hả, Boss của quân đoàn Bóng Tối chính là tội phạm số một bị Liên bang treo giải thưởng lùng bắt, biết mặt hắn thật sự quá bình thường.
“Tôi tên Sid, cậu có thể nói cho tôi biết tên cậu không?”
“Smart.”

Sid trầm ngâm một lát, cuối cùng nhớ tới vị này chính là ai.
“Vệ sĩ của Tần Thời.”
“Chỉ là trước kia thôi, hiện tại không phải.”
“Ồ? Vì sao?”
Đường Khanh nhìn ánh mắt hồ nghi của đối phương, biết nếu mình không nói ra được nguyên do hợp lý, chỉ sợ cho dù hắn có tiếc tài, cũng sẽ không để mình sống, vì thế cô nói: “Nếu biết tôi từng là vệ sĩ của hắn, vậy hẳn anh cũng biết tin tức gần đây.”
Tin tức đó ầm ĩ khắp nơi, Sid đương nhiên cũng biết được, chẳng qua hắn cũng biết đây chẳng qua là thủ đoạn của Lâm gia.
“Tần Thời nhìn có vẻ không giống người như vậy.”
Sid từng tiếp xúc với hắn, hai người tuy là đối thủ, nhưng đối phương vẫn khiến hắn bội phục, nếu không phải hai người lập trường khác biệt, có lẽ bọn họ còn có thể trở thành bạn bè đấy.
“Trước kia tôi cũng không tin hắn là người như vậy.” Nói đến đây, sắc mặt Đường Khanh rõ ràng hiện lên một tia quẫn bách, “Những gì nên hỏi anh cũng đã hỏi xong rồi, nếu tôi thua, nên róc thịt hay nên giết, đương nhiên muốn làm gì cũng được.”
Sid tiếc người tài, đương nhiên không nỡ giết cô, “Này, có nghĩ tới việc làm hải tặc không?”
“Hải tặc?”
Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của đối phương, Sid cười to, “Đúng vậy, hải tặc, không chịu bất cứ ép buộc nào từ chính phủ, muốn làm gì liền làm cái đó, tự tại hơn làm vệ sĩ rất nhiều.”
Nghe vậy, Đường Khanh khẽ nhếch môi biểu lộ một tia châm biếm, “Tôi có quyền lựa chọn sao?”
“Đương nhiên là có, cậu xem, tôi cho cậu hai điều kiện, một, chính là gia nhập quân đoàn Bóng Tối, còn hai, vũ trụ này quá lớn, nhét thêm một người vào đó hẳn cũng không có khác biệt gì.”
Nghe lời uy hiếp rõ ràng của đối phương, Đường Khanh cạn lời hỏi, “Chẳng lẽ tôi còn có quyền lựa chọn?”
“Đương nhiên là có, cho nên lựa chọn của cậu?”
“Hải tặc.”
Nghe được đáp án mình muốn nghe, tâm tình Sid cực kỳ không tệ, “Chẳng qua nói thật, chỉ với dáng vẻ hiện tại này của cậu, nếu tôi là Tần Thời, cũng không biết có thể kiềm chế được hay không.”
Đường Khanh:……
Giờ tôi rời đi còn kịp chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.