Edit: Xanh Lá Đường Khanh bị bắt thừa nhận đoạn thời gian này, bởi đã là thần, nên cô không có chút cảm giác mệt mỏi nào cả, ngược lại cảm thấy thân thể mình vẫn tràn ngập sức lực như cũ. Loại tư vị không biết bao giờ mới đến cuối này, rốt cuộc cũng khiến cô hoàn toàn bùng nổ. “Ngươi đủ rồi!” Cô khàn giọng nói, đẩy người đang cưỡi trên người mình ra. Bị đẩy ra đột ngột, hắn vẫn không tức giận, ngược lại ôn nhu nói: “Được rồi, lần này liền tạm thời thả nàng.” Lời này như đang ban ơn vậy, Đường Khanh tức đến độ trực tiếp giận dữ: “Cút!” “Lâm Lâm muốn cùng ta lăn* à?” Thần Ánh Sáng vừa nói, vừa ôm cô lên, thấy cô lại muốn giãy giụa, nụ cười trên mặt hắn mang một tia uy hiếp, “Lâm Lâm lại muốn tiếp tục sao?” (*) “Cút” cũng có nghĩa là “lăn”, nam chính cố ý biến nghĩa từ “cút” thành “lăn lộn” Nghe vậy, sắc mặt Đường Khanh tối sầm, chỉ có thể ngừng giãy giụa. Nếu nói trước kia cô đối với nam chính ít nhiều cũng có chút áy náy, thì bây giờ lại là chán ghét đến cực điểm, cái loại ngày tháng bị giam cầm mất tự do, không biết đến tương lai này, lần đầu tiên cô nhớ mong hệ thống như vậy. Chẳng qua một ý nghĩ vừa mới hiện lên, ngay sau đó, cô liền bị chặn vào vách bể tắm trong Thần Điện. “Lâm Lâm còn nghĩ đến thứ kia?” Sắc mặt Đường Khanh trầm xuống, mang theo ý vị trả thù, cô nói: “Biết rõ còn cố hỏi, ngươi và hắn, căn bản không cách nào đánh đồng.” Thần Ánh Sáng trước nay mặt không đổi sắc, lần này dưới lời nói mang theo khiêu khích, rốt cuộc thay đổi sắc mặt. “Mặc dù không cách nào đánh đồng, đời này của nàng cũng không cách nào gặp lại hắn!” So sánh với Thần Ánh Sáng ôn nhu, Đường Khanh đã sắp không chịu nổi Thần Ánh Sáng mất đi lý trí, kết quả cuối cùng chính là hắn khiến cô thần trí tan rã, cuối cùng hoàn toàn té xỉu trong bể tắm. Tỉnh lại lần nữa, thân thể đã bị người rửa sạch, chẳng qua cô vẫn có cảm giác cực kỳ không ổn, bởi cô phát hiện mình bị nhốt trong một chiếc lồng sắt cực lớn. Lồng sắt do thần lực dày đặc đúc thành, dưới thần lực như vậy, mặc dù hiện giờ cô cũng là thần, cô vẫn không thể tới gần, hay mở nó ra. “Lâm Lâm tỉnh rồi, có muốn ăn gì không?” Nhìn Thần Ánh Sáng từ xa đi tới, cô rời mắt sang một bên, hờ hững. Tuy nhiên, Thần Ánh Sáng lại nói: “Đây là ta cố ý chuẩn bị cho Lâm Lâm. Lâm Lâm thích chứ?” “Nếu ta nói không thích, ngươi chịu thu hồi thứ đồ rách nát này hả?” “Đương nhiên sẽ không.” “Thích.” Đường Khanh mặt không biểu cảm nhìn Thần Ánh Sáng ưu nhã cao quý đứng bên ngoài lồng sắt kia, dù thế nào không nghĩ ra được, đang yên đang lành làm một Thần Ánh Sáng, sao hắn tự dưng lại thích bóng tối đây? “Ta có một việc không rõ, ngươi là thần linh cao cao tại thượng, vì sao lúc trước sau khi giết Ma Hoàng lại biến chính mình thành hắn, thậm chí còn muốn tấn công đại lục Ánh Sáng.” “Ở Thần Điện này quá lâu, đột nhiên muốn đổi thân phận khác.” Thần Ánh Sáng nhẹ nhàng bâng quơ, vẻ mặt tùy ý nói: “Về phần tấn công đại lục Ánh Sáng, một đám Nhân tộc hủ bại, cũng nên tẩy sạch một chút.” Đường Khanh không nghĩ tới hắn lại là một vị thần không chịu trách nhiệm như vậy, lại nghĩ đến mình lúc trước bị hai loại thân phận của hắn đùa giỡn xoay quanh, không khỏi cắn răng nói: “Vậy lúc trước gạt ta, cũng chỉ là vì nhàm chán?” Thần Ánh Sáng cũng không trực tiếp đáp lại, chỉ cười nhạt nói: “Lâm Na cảm thấy thế nào?” Đường Khanh chán nản, đáp lại thế này, còn không phải đang biến tướng nói cho cô thật sự là vì nhàm chán sao! “Ném ta xoay quanh như vậy, vui lắm à?” Lúc này, Thần Ánh Sáng lại trực tiếp thừa nhận: “Rất vui.” Hắn đáp như vậy, trực tiếp khiến Đường Khanh tức đến độ xoay người không thèm quan tâm đến hắn. Vốn cô còn nghĩ hệ thống không còn, nhìn xem có thể tự cứu mình trước một chút hay không, nghĩ nếu như có thể tìm ra nguyên do hắn biến thành Ma Hoàng, nói không chừng sẽ có biện pháp khiến hắn trở thành Thần Ánh Sáng lúc trước. Kết quả, gia hỏa này chính là bởi vì nhàm chán! Đã coi cô thành trò vui, còn cảm hóa cái rắm à! Sau cuộc nói chuyện này, quan hệ của hai người lại khôi phục điểm đóng băng như cũ. Đường Khanh đã không thèm phản ứng với người khi thì xuất hiện với bộ dạng Thần Ánh Sáng, lúc lại hiện ra với dáng vẻ Ma Hoàng này nữa. Thời gian trong lồng sắt buồn tẻ nhạt nhẽo, dần dần, đến khi cô cảm thấy sắp suy sụp, giọng nói quen thuộc đã lâu không thấy lại lần nữa vang lên trong đầu cô. “Khanh Khanh, ta lại trở về rồi ~~ rồi ~~” “Thống?” “Đây!” “Là ngươi thật hả?” “Đúng là ta.” Một lần nữa nghe được giọng nói của hệ thống, Đường Khanh cảm thấy lần này cuối cùng mình cũng được cứu rồi, tất cả cảm xúc tiêu cực lúc trước nháy mắt biến mất toàn bộ. “Ôi, ta mới biến mất một thời gian như vậy, Khanh Khanh ngươi đã mọc cả cánh rồi! Lợi hại!” “Ừ đó.” Sửa lại vẻ suy sụp lúc trước, Đường Khanh híp mắt, giọng nói ôn nhu vô cùng: “Cánh đẹp không?” Không biết vì sao, hệ thống luôn cảm thấy khuôn mặt mang ý cười như vậy của ký chủ, không hiểu sao có chút đáng sợ, hắn nuốt nuốt nước miếng không tồn tại, nhỏ giọng đáp: “Đẹp.” “Thích không?” “Thích.” “Nếu thích, vậy ta cũng đưa ngươi một đôi. Ngươi thích cánh nướng hay cánh ướp cay? Nếu không liền đưa cả con nhé?” Hệ thống vốn còn muốn dò hỏi cô lại tìm đâu ra một đôi cánh cho hắn, đến tận khi hắn thấy được Thần Ánh Sáng. Thôi được rồi, một nam chính hắc hóa, lại thêm một ký chủ hắc hóa, hình ảnh này, quả thực “đẹp” đến không chịu nổi. Thần Ánh Sáng không biết vì sao, chỉ trước đó nháy mắt, loại cảm giác quen thuộc như có thứ quan trọng sắp mất đi lại đột ngột bao phủ toàn thân, khiến hắn không thể không buông chuyện trong tay, lập tức chạy đến. Hắn nhìn Đường Khanh vẫn ở trong lồng như cũ, rõ ràng hết thảy nhìn như không có bất cứ điều gì khác thường, nhưng hắn biết, có chuyện gì đó đã xảy ra dưới tình huống hắn không biết được. “Lâm Na.” Lần đầu tiên, hắn trầm mặt không chớp mắt nhìn chằm chằm cô. “Hửm?” Đường Khanh không chút để ý đáp lại một tiếng, một bên lại nói chuyện cùng hệ thống: “Lần này thăng cấp đúng không, sẽ không lừa ta nữa chứ.” Hệ thống dùng sức gật đầu, sau khi thấy rõ nơi ký chủ đang ở, hắn nháy mắt liền hiểu rõ vì sao ký chủ lại hắc hóa. Này mẹ nó lúc đi người vẫn còn ổn thỏa, thế mà bây giờ lại bị nhốt trong lồng sắt, mặc dù lồng sắt này quý giá vô cùng, nhưng cũng không thay đổi được sự thật đây là lồng sắt. “Hệ thống chủ lúc trước bị công kích ác ý, hiện tại đã giải trừ cảnh báo, tổng bộ bên kia nói, đối với mấy thế giới vặn vẹo, bọn họ sẽ format nam chính.” “Format…… Nam chính?” “Đúng vậy, chính là hủy diệt tất cả ký ức của bọn họ.” “Chỉ đơn giản vậy thôi?” Nghe giọng nói hơi kinh ngạc của ký chủ, hệ thống trầm giọng nói: “Không đơn giản, muốn hủy diệt ký ức của nam chính, lại không gây ra bất cứ ảnh hưởng nào với thế giới, quan trọng nhất là còn không thể khiến nam chính hắc hóa, quá khó khăn. Mặc dù lần này thế giới vặn vẹo không nhiều lắm, nhưng công việc vẫn rất khổng lồ, vừa vô ý sẽ hại hệ thống chủ của chúng ta sau khi xử lý xong liền ngủ đông. Đúng rồi, bởi vì sự kiện tập kích ác ý tạo thành thương tổn cho ký chủ, tổng bộ bên kia quyết định bồi thường cho các ngươi.” “Bồi thường cái gì?” “Nhiệm vụ lần này, thông qua với điểm tuyệt đối.” Nghe được lời này, Đường Khanh cuối cùng cũng cảm thấy tổng bộ bọn họ còn một chút nhân tính. “Vậy có phải ta đã có thể cáo biệt nam chính không?” Nghe được giọng nói vui sướng của ký chủ, hệ thống nói: “Ừm, xem như có thể.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]