Edit: Xanh Lá 
Đường Khanh hôn mê ba ngày, Mặc Diệc sớm đã điều tra rõ chuyện Dạ Khuynh Nhan bên kia, ví dụ việc cô ấy xảy ra tai nạn xe cộ vốn suýt mất mạng, thế mà chỉ qua một đêm đã lập tức khôi phục, trước không đề cập đến vì sao cô ấy xảy ra tai nạn xe cộ, chỉ riêng chuyện đột nhiên khôi phục này, hắn liền đoán được là do tiểu gia hỏa nhà mình làm ra. 
Tưởng tượng đến việc cô vì cứu người phụ nữ đó mà không nói một tiếng rời đi, vì cứu cô ta còn hôn mê ba ngày ba đêm, mà hắn lại giống như người điên tìm cô khắp chốn. Đối lập như vậy, trái tim kia của Mặc Diệc miễn bàn chua xót biết bao nhiêu. 
Mình ở trong lòng cô, còn không bằng người phụ nữ chỉ mới gặp một lần đó. 
“Đừng tưởng lấy lòng anh thì có thể tránh thoát. Nói, vì sao không nói tiếng nào đã rời đi.” 
Đối mặt với giọng nói gần như lãnh khốc này, Đường Khanh rụt rụt đầu nhỏ, lúc này mới hết sức đáng thương nhìn hắn. 
“Đừng có giả bộ đáng thương.” Mặc Diệc xụ mặt, trời biết hắn giờ phút này muốn ôm cô vào trong ngực vuốt ve đến chừng nào, tiểu gia hỏa này còn chưa bao giờ biểu lộ ra ánh mắt đáng thương như vậy với hắn. Chẳng qua nhớ lại tình cảnh cô rời đi lúc trước, hắn vẫn lạnh giọng nói: “Anh cho em thêm một lần cơ hội, hiện tại, biến về hình người cho anh. Đừng cố kéo dài thời gian, anh biết em có thể biến lại.” 
Đường Khanh có thể biến thành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-nam-chinh-hac-hoa/1689386/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.