Edit: Xanh Lá 
Đường Khanh đã đau đến không còn tri giác, thậm chí đã có thể cảm nhận được sinh mệnh đang xói mòn. 
“Thống thống à, có phải ta sắp chết hay không?” 
“Căn cứ theo số liệu báo cáo, ngươi còn không đến 5% dấu hiệu sinh mệnh.” 
“Ồ, vậy chính là sắp chết.” 
“Không việc gì, rất nhanh ngươi có thể sống lại.” 
Đường Khanh vừa nghe xong những lời này của hệ thống, trước mắt liền bắt đầu tối tăm, ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ, sau đó…… 
Sau đó cô không còn biết gì nữa. 
Mặc Diệc ôm mèo nhỏ người đầy bụi đất này, lúc trước còn có thể cảm nhận được nhịp tim đập mỏng manh, lúc này ngay cả nhiệt độ ấm áp trên cơ thể cũng bắt đầu chậm rãi biến mất, thân mình nhỏ vốn dĩ yếu ớt cũng bắt đầu cứng đờ. 
Người giống như hắn, sinh tử đã thấy nhiều, tuy nói mèo nhỏ cứu hắn một mạng, nhưng hắn lại không lộ quá nhiều bi thương, chỉ đưa một bàn tay xoa xoa cái đầu nhỏ. 
“Bảo bác sĩ thú y không cần tới, tìm một khu mộ đi.” 
Dứt lời, chiếc xe ngừng lại ở một trang viên kiểu Âu, mà tài xế phía trước lập tức xuống xe, cung kính mở cửa xe. 
“Dạ, Boss.” 
Đường Khanh vừa mới tỉnh dậy, liền nghe được chuyện tìm mộ chôn, tức khắc cả người đều run cầm cập, may mắn cô tỉnh sớm, nếu như muộn một phút đồng hồ, chỉ sợ sẽ bị nhốt trong chiếc hộp đen kịt, chờ bị người ta chôn xuống cái mộ nghe nói trị giá trăm vạn kia. 
“Meo ~” 
Để chứng minh mình còn sống, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-nam-chinh-hac-hoa/1689377/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.