Edit: Xanh Lá 
Mặt Kỳ Tu vẫn không biểu cảm chút nào, hắn ra tay vốn không phải vì Thanh Hư Tử, mà là vì Đường Khanh tức giận. Người khiến cô tức giận, đều đáng chết! Chỉ là lý trí còn sót lại nói cho hắn, giết người sẽ hại cô gặp phiền toái, lúc này mới miễn cưỡng giữ lại cái mạng chó cho đối phương. 
Đối mặt với sự tức giận của Đường Khanh, Kỳ Tu nói: “Loại chuyện này, không cần sư tỷ ra tay.” 
“Không cần ta ra tay, vậy cũng không tới lượt ngươi ra tay!” Đường Khanh lạnh giọng mở miệng, lần này thật sự có chút không vui, cô ghét việc có người ra tay thay cô, quyết định thay cô. Hiện tại Kỳ Tu đúng lúc giẫm lên điểm này. 
Nhưng mà, đối mặt với cô đang tức giận, Kỳ Tu vẫn như cũ bày vẻ mặt than, vừa không nhận sai cũng không giải thích, chỉ lẳng lặng nhìn cô. 
Vốn là tranh chấp giữa hai người, nhưng có người thấy tu vi của hắn không tầm thường, lập tức tiến lên nói chuyện. 
“Vị cô nương này, sư đệ nhà cô cũng vì có ý tốt, mong cô đừng tức giận.” Nói xong, lại cười mỉm nhìn về phía Kỳ Tu, “Vị tiểu huynh đệ này tu vi không tầm thường, không biết sư thừa phương nào?” 
Kỳ Tu trước nay lạnh nhạt, sao lại muốn đáp lại người khác chứ, nhưng Đường Khanh thì cười lạnh mở miệng, “Ta giáo huấn người hầu của ta, còn không tới phiên người ngoài như ngươi lắm miệng.” 
Người tới hiển nhiên sửng sốt, vừa muốn nói gì, liền cảm thấy một đạo hàn quang đánh úp lại, hàn ý lạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-nam-chinh-hac-hoa/1689358/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.