Edit: Xanh Lá 
Đường Khanh cũng không biết qua bao lâu, đợi đến khi đối phương dừng lại, cô đã giống như con cá mất nước, không còn chút sức lực phản kháng nào. 
Rõ ràng còn chưa làm đến bước cuối cùng, nhưng lại khiến cô cảm thấy khủng bố hơn nhiều so với Lục Trạch kiếp trước…… 
“Mộc Mộc thật thơm, thật muốn ăn em trọn vẹn.” 
Giọng nói trầm trầm rơi vào tai người nghe tựa như tiếng chuông cảnh báo, chẳng qua hiện tại cô đã mất lực phản kháng, chỉ có thể lo lắng suông, về phần hệ thống…… Sớm đã ở trong phòng tối xa xôi kia, thương mà không giúp gì được. 
“Anh Việt, em, em biết sai rồi, anh tha cho em đi, em cũng không có cách nào mà.” Đường Khanh đỏ hồng mắt, lại nói ra chuyện cô lén đưa Hứa Văn Thanh ra ngoài, cuối cùng, cô thật cẩn thận nói: “Anh Việt, anh sẽ giúp em có phải không?” 
Sở Việt nhìn chằm chằm vào mắt cô, như đang phân biệt thật giả trong lời cô nói, hắn biết cô là người đã từng trải qua một lần tận thế, như vậy, cô hẳn phải biết đời trước hắn đã chết trong tay ai. Rốt cuộc cô ấy coi mình như bàn đạp, hay là gì khác…… 
Đường Khanh thấy hắn thờ ơ, chỉ có thể khẽ kéo tay hắn, cầu xin: “Anh Việt, anh nhất định sẽ giúp em, có phải không?” 
Sở Việt trước đó vẫn còn lý trí, nhưng ngay sau khi cô lộ nét mặt khổ sở, lý trí tức khắc biến mất hoàn toàn, cuối cùng hóa thành một tiếng than nhẹ, “Mộc Mộc, anh hy vọng đây là lần cuối cùng, lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-nam-chinh-hac-hoa/1689345/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.