Edit: Xanh Lá 
Lần này, Phó Minh Trạm lại không gây khó dễ cho cô. 
Đường Khanh đương nhiên sẽ không ở luôn trong Thái y viện. Thấy Thái phó không ngăn trở, cô liền lập tức đi về phía tẩm cung của mình. 
Trở lại tẩm cung, chuyện thứ nhất chính là cho lui tất cả cung hầu. 
Ghim ngân châm lâu quá cũng hoàn toàn không phải việc dễ chịu nha. 
Bận rộn nửa ngày, Đường Khanh rốt cuộc cũng có thể thoải mái nằm trên long sàng xa hoa, sau khi thở phào một hơi, cô liền hàn huyên với hệ thống nhà mình. 
“Hệ thống, ngươi còn chưa nói cho ta biết kỹ năng lần này của ta là gì.” 
“Vũ kỹ.” (kỹ năng múa) 
Chợt nghe, Đường Khanh còn tưởng “vũ” là “võ” trong võ công, vì thế hứng thú bừng bừng nói: “Võ công thì cũng không đến nỗi vô bổ, chỉ là sao ta lại không cảm nhận được nội lực nha.” 
Dứt lời, lại nghe hệ thống nói không chút biểu cảm: “Vũ trong vũ đạo.” 
“Cái trò gì thế?!” 
Lần này hệ thống đổi cách nói, “Vũ đạo.” 
Đường Khanh hết sức cạn lời, sầu muộn nói: “Thà không có còn hơn.” 
“Thật sự?” Hệ thống nói, “Nếu không cần, ta liền thu lại, chẳng qua thu lại xong cũng sẽ không cho ngươi bất cứ bồi thường gì.” 
Nghe vậy, Đường Khanh sống không còn gì luyến tiếc nằm trên long sàng, cực kỳ không cốt khí nói: “Thôi được rồi, không nên để lãng phí, ta vẫn nhận thì hơn.” Nói xong, cô lại hỏi: “Đúng rồi, ngươi còn chưa nói cho ta biết nhiệm vụ lần trước được bao nhiêu điểm.” 
“Trọn vẹn mười lăm, ngươi đạt điểm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-nam-chinh-hac-hoa/1689301/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.