*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
=Editor: Tiểu Ma Bạc Hà=
Tất cả người từng gặp bà Mai Doãn đều nhận xét về vẻ ngoài của bà là một người đẹp khuynh thành— Mặt trái xoan này, mày lá liễu này, mắt phượng này, môi đỏ như son này… Mắt ngọc mày ngài, phong thái uyển chuyển, phong tư trác tuyệt, phong độ có thừa, là một người đẹp phương Đông điển hình.
Nếu xét về gương mặt thì Tần Thứ giống cha mình hơn, nhưng toàn bộ thần thái của anh đều được di truyền từ mẹ mình.
Buộc phải nói là giữa phụ nữ với phụ nữ cũng có một sự cách biệt rất lớn.
Khác với bộ lễ phục hôm lễ trao giải, hôm nay Mai Doãn mặc kiểu áo gile ôm người phối với chiếc quần ống rộng, cùng với dây thắt lưng tua nhấn eo trông cực kì duyên dáng đứng bên cạnh bà Diệp trông chẳng giống một người lớn tuổi hơn chút nào.
Sau khi buông tay Mai Doãn, Diệp Gia Hành trông thấy bà thân thiết quay về trò chuyện với mẹ mình thì lại có cảm giác mình không đứng ở trong thế giới thực.
—Suy cho cùng thì cảm giác này rất hay xuất hiện sau khi gặp Tần Thứ…
Mai đến khi tay mình nằm trong tay người khác hắn mới quay đầu sang nhìn anh: “…Sao bác… Mai muốn đến nhà mà anh không nói cho em biết trước một tiếng?”
Vừa mới gặp nhau đã mặt dày gọi người lớn là ‘mẹ’ không phải là hành động mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-lac-da/2113791/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.