Chương trước
Chương sau
Lãnh Tiểu Dã nhanh chóng suy luận các khả năng, không vội vã tùy tiện ra tay.
Người nam nhân bất luận như nào vẫn là thân thủ, đều thuộc hạng cao thủ trong cao thủ.
Chỉ cần một khắc hắn thiếu cảnh giác mới mong tẩu thoát.
Lúc này đây, cô nhất định phải đem kế hoạch chu toàn mà thực thi.(Team dịch The Calantha)
Lúc này, Hoàng Phủ Diệu Dương đã đem thay cho cô một bộ đồ khác, sau đó, tận tâm mà giúp cô hướng về phía trước để thay quần áo.
Hắn còn nghĩ cô đẩy mình mà tránh né, nào thầm nghĩ, cô thế nhưng cực kỳ nhịp nhàng mà phối hợp.
Khi hắn đem áo kéo lên, cô thậm chí chủ động nâng nâng eo nhỏ.
Hai người ăn ý, thuận lợi mặc mặc xong áo.
Hoàng Phủ Diệu Dương ném cho cô cái chăn mỏng, đứng lên đi đến đầu giường, cởi bỏ dây xích trói trên tay trái, cánh tay băng gạc cũng chuẩn bị được tháo bỏ.
Tháo xong ba bộ xiềng xích hắn thu gọn mà cất vào ngăn kéo bên bàn.(Team dịch The Calantha)
Tiếp theo, hắn lại lần nữa đi tới, đi tới bên cột giường tháo bộ dây xích cuối cùng.
Một bên xiềng xích, một bên tay phải Tiểu Dã.
Dưới lớp chăn Lãnh Tiểu Dã đã sẵn cựa mình, chuẩn bị thủ thế hòng công kích, từng ngón tay nắm chặt đầu bên này sợi xích.(Team dịch The Calantha)
Thầm mừng trong bụng, cô đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần hắn cởi bỏ xiềng xích, cô liền lao tới quấn vào cổ hắn mà khống chế, sau đó muốn làm gì thì làm, rất tự tin vào kế hoạch.

Hoàng Phủ Diệu Dương chầm chậm tiến lại, đôi mắt tỏ ý chẳng thèm quan tâm Lãnh Tiểu Dã, trên thực tế lại nhìn chằm chằm vào từng cử động của ngón tay cô.
Cạch!
Một tiếng vang nhỏ, nhẹ nhàng mà vang lên từ đầu xích trói trên cột giường.
Lãnh Tiểu Dã nằm im bất động, kiên nhẫn đợi thời điểm.(Team dịch The Calantha)
Bàn tay phải chậm rãi nắm chặt, Lãnh Tiểu Dã tay trái liền lười biếng mà buông thõng giả vờ, đưa đến ngay trước mặt hắn.
Cô chờ hắn lại đây giúp mình , thì liền dở thủ đoạn, lập tức ra tay.
Hoàng Phủ Diệu Dương chậm rãi nhướn hàng lông mày về phía trước nâng nâng tay trái cô, Lãnh Tiểu Dã sợ hắn nhìn ra cô ý định gì, tức giận mà mở miệng.(Team dịch The Calantha)
“Anh cởi đi, chờ cái quái gì?!”’
Cạch!.
m thanh kim khí bật ra, nhưng lần này không vang vọng mà khô khốc, đanh gọn.
Đầu xích bên kia đã không còn ở cột giường.
Mà ở cổ tay hắn
Hắn tự khóa cổ tay mình lại, chung với cô.
Sợi xiềng xích cao cấp, nạm đá quý như chiếc vòng tay giờ đã yên vị trên cổ tay trái hắn.

Lãnh Tiểu Dã giật mình, ngồi phắt dậy, tay trái véo mũi hắn mà chửi
“Hoàng Phủ Diệu Dương, anh có phải đàn ông con trai không, nói lời mà lại không giữ lấy lời?!”
Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ nhếch khóe môi, ánh mắt nhìn theo bàn tay cô beo mũi hắn, theo cánh tay dừng lại trước mắt cô rồi nằm xuống.
Kéo chăn che nửa ngực, mắt khép hờ buông lời:
“Theo em nói ,như nào là không giữ lời?!, như thế nào là “ đàn ông con trai!?”””(Team dịch The Calantha)
Hắn liếc thấy ánh mắt cô, Lãnh Tiểu Dã nhanh chóng thu tay lại, vùi đầu xuống chăn che mặt.
“Anh đã nói, chỉ cần tôi để anh băng bó miệng vết thương, anh sẽ cởi trói cho tôi”
“Không sai!”
Hoàng Phủ Diệu Dương giơ tay nhấc chăn lên, khẽ nằm xuống cạnh cô thì thầm
“Tôi hiện tại, đã thả cô ra rồi đó.”
Lãnh Tiểu Dã ngón tay lập tức liền nắm chặt dây thừng.
Khốn kiếp, dám chơi đùa câu chữ với ta sao!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.