Tạ Lỗi bị người nọ đặt một chân trên vai, chiếc giường sắt chật hẹp đung đưa, hắn yếu ớt giơ tay bám vào bậu cửa sổ cuối giường, tiếp nhận từng đợt thúc đẩy mạnh bạo từ người nọ, người nọ ôm chặt hai chân hắn, không ngừng hôn môi ve vuốt. Tạ Lỗi cố nén mình kêu lên thành tiếng, người nọ nhận ra điều này thì lập tức đổi tư thế, ép hai chân hắn sát ngực, để bên dưới càng mở rộng, giúp y thúc vào càng sâu hơn.
“Học trưởng, gọi tôi đi, nhanh lên.” Y mạnh tay xoa nắn cơ ngực Tạ Lỗi, bức ép.
Tạ Lỗi ngập ngừng một thoáng mới nhỏ giọng gọi, “Học đệ… Chủ nhân…”
Nhưng người nọ tức khắc dừng lại, âm thanh vang lên ẩn chứa đe dọa, “Gì?”
Khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, Tạ Lỗi biết một khi đã thốt lên xưng hô kia, tức là hắn đã triệt để đầu hàng, phải nói ra những từ ngữ dâm ô do chính mình viết thì quá nhục nhã, nên hắn dứt khoát không mở miệng.
“Ha ha…” Tiếng cười quen thuộc vang lên trong bóng đêm, như lông vũ lướt qua đáy lòng Tạ Lỗi, người nọ tiếp tục, nhưng động tác cực kỳ chậm rãi, đẩy vào thật sâu rồi cố tình ngừng lại, chặt chẽ vùi trong thân thể hắn. Cả người Tạ Lỗi lập tức nhũn ra, người nọ thong thả lắc lư thân dưới, không ma sát, chỉ khe khẽ đụng chạm, Tạ Lỗi bịt miệng, cuối cùng nhịn không nổi, bắt buộc phải lên tiếng cầu xin, “Chồng yêu đừng dừng lại mà, không chịu được.”
“Thế muốn chồng yêu làm gì nào?” Tiếng cười đắc ý khiến Tạ Lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-hoc-truong/1529843/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.