Tạ Phương Quỳnh là một thương nhân, hơn nữa là còn là một thương nhân rất nhạy bén, thấy Đinh Nhị Cẩu nói có lý, chồng mình là phó chỉ huy phụ trách làm con đường này, nếu như mình tham dự vào thì sẽ bất lợi cho chồng mình, tuy nhiên vẫn có thể dùng tên người khác để làm, nhưng trên đời này chuyện gì cũng có thề xảy ra, cho nên chú ý cẩn thận vẫn là hơn, không nên vì một ít tiền mà làm phiền toái đến tiền đồ của Trọng Hải.
Không tham dự đầu tư hạng mục xây dựng, cũng không có nghĩa là không thể kiếm tiền, cho nên mới vừa rồi nói với Đinh Nhị Cẩu tìm một chỗ ăn cơm và chỗ ở để ngủ nghỉ chung quanh đây không có, một ý định kinh doanh mới liền xuất hiện ở trong đầu của Tạ Phương Quỳnh, nơi này cách thị trấn Lâm Sơn cũng không xa lắm, sắp tới, những đơn vị thi công cùng ban chỉ huy, với số tiền cả 100 triệu đồng, ít nhất thì phải tiêu tốn tiền ăn ở ít nhất cũng phải một vài trăm vạn, có lẽ còn sẽ nhiều hơn thế nữa....
Bên cạnh ủy ban thôn thì có một mảnh đất trống, diện tích cũng xấp xỉ với toàn bộ ủy ban thôn, ngay tại ven đường của con đường sắp làm, nếu tại đây xây dựng một cái nhà nghỉ kết hợp quán cơm, qua ngày 15 tháng giêng tới, là đã khởi công xây dựng rồi, đến lúc đó, quán cơm mình mở không có đầy khách hàng mới là chuyện lạ...
Nghĩ tới đây, Tạ Phương Quỳnh lại càng hạ quyết tâm không thể trở về, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-gai-dep/460048/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.