Lục Hoài Chuẩn cố ý dùng tư thế xấu hổ như vậy làm mãi ở đằng sau, Lục Lâm Vãn bị làm đến mức mặt rất đỏ nhưng cũng bất lực.
Tư thế này vừa cảm thấy xấu hổ vừa khiến người ta mệt mỏi, Lục Lâm Vãn bị làm đến mức cảm giác bản thân sắp chết tới nơi rồi, hơn nữa không gian bên trong bồn tắm còn vô cùng hẹp, mỗi lần tiến vào đều rất sâu.
Lục Lâm Vãn vừa định nói gì đó với anh thì đã bị anh nâng dậy, cứ thế tựa vào tường, dựa vào tường bị anh tách hai chân ra, chiếc gậy kia mân mê ở bên trong.
Lục Hoài Chuẩn ỷ vào anh ở đằng sau mà nâng mông cô chổng lên, hai tay dựa vào tường.
Cơ thể hai người vẫn đang va chạm, kích thích. Lục Lâm Vãn muốn nói vài câu với anh, kết quả lại bị anh quay người lại, mặt đối mặt.
Không phải, tối nay anh có tật xấu gì vậy hả? Cố ý không cho người ta nói chuyện với anh à, mỗi lần muốn nói gì đó với anh thì đều bị anh lật đi lật lại, y như lật bánh vậy, đây là anh có chuyện gì?
Lục Lâm Vãn đã không muốn để ý tới anh nữa, cả đêm muốn nói chuyện với anh, lần nào cũng bị anh đổi tư thế, sau đó trực tiếp dán sát mặt gương. Lục Hoài Chuẩn còn cố ý vô cùng bá đạo đối diện với cô, nói: "Em nhìn xem khuôn mặt của em bây giờ có lẳng lơ không? Bị anh làm có thoải mái không?"
Lục Lâm Vãn không nói lời nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-doi-thu-den-nghien/2768639/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.