Lục Hoài Chuẩn có ý xấu như vậy.
Dù sao hai người vì kỳ thi lần này mà đã nửa tháng không làm.
Một người là vì thi cho tốt, một người là vì thi cho kém, hai người đều nghẹn đến phát cuồng.
Hiện tại Lục Hoài Chuẩn lập tức ra tay, thân thể Lục Lâm Vãn cực kỳ mẫn cảm, vào khoảnh khắc bị tay anh đụng phải, cô run lên một phen.
Cô cứ như vậy trực tiếp ngồi ở trên bàn tách hai cái đùi ra, tùy ý anh vuốt ve phía dưới, cởi quần đồng phục ướt át ném xuống mặt đất.
Lục Hoài Chuẩn không vội vàng lột quần lót xuống dưới, cứ như vậy đưa tay chơi đùa cả nội y lẫn bên trong của cô.
Sau đó anh mới chậm rãi kéo quần lót xuống, treo trên mắt cá chân của cô.
Lục Lâm vãn bị sờ cũng thoải mái, cho nên chậm rãi mở chân ra.
Hiệu trưởng là người thích văn phòng tứ bảo*, cho nên ở trên bàn đặt rất nhiều vật trong đó, có một chiếc bút lông sạch sẽ.
*Văn phòng tứ bảo: Bút, mực, giấy, nghiên mực.
Lục Hoài Chuẩn liếc mắt nhìn thoáng qua, lập tức liếc tới cái bút lông kia, cảm thấy rất không tồi, vì thế anh lấy bút lông qua, nhẹ nhàng ve vãn vuốt ve bướm nhỏ của cô.
Cây bút lông này là loại có đầu khá to, cho nên lúc nó quét bướm nhỏ, cảm giác sợi lông lướt qua làm bướm nhỏ lẫn thân thể của cô đều tê rần. Cả người cô run run một chút, dường như sắp bị Lục Hoài Chuẩn làm chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-doi-thu-den-nghien/2768629/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.