Lục Lâm Vãn không thoải mái khi thấy anh buồn bực.
Cũng không biết đang êm đẹp sao anh lại đang thế, tự nhiên dỗi cô chuyện quần áo của anh là sao?
Lục Lâm Vãn chờ rất lâu, ngửi được mùi hương trên người anh, cô có chút kháng cự muốn đẩy anh ra: "Lục Hoài Chuẩn, anh đủ rồi đấy, anh thả em ra! Anh làm gì thế? Mùi trên người anh hôi quá đi mất."
Lục Hoài Chuẩn không tin, "Anh nghe nói con gái các em đều đặc biệt thích ngửi mùi hương trên người bạn trai, không phải anh đây đang thỏa mãn em, để em ngửi cho đủ sao?
Lục Lâm Vãn: "......"
Là do anh không biết mùi trên người anh hôi như thế nào sao?
Anh thích chơi bóng rổ, chơi bóng rổ lại cực kỳ dễ ra mồ hôi, trên người anh đều là mùi mồ hôi mặc dù nó đã khô rồi.
Nhưng vẫn có một điểm anh không giống người khác, đó chính là mùi hương trên người anh rất dễ ngửi, có thể là mùi của nước giặt quần áo, mùi chanh thanh mát.
Lục Lâm Vãn ghét anh muốn chết, cho nên muốn đẩy anh ra thật mau: "Em không thích mùi trên người anh, hôi quá."
Lục Hoài Chuẩn không cho: "Ngửi nhiều một chút đi, sớm hay muộn cũng phải quen thôi, cảm thấy hôi, vậy ngửi mạnh vào, ngửi nhiều rồi sẽ quen thôi." Lục Lâm Vãn không biết anh có tính xấu gì, hai người lại tốn thêm một chút thời gian ở chỗ này.
Sau khi Lục Lâm Vãn và anh tách ra, Thẩm Chân cảm thấy gần đây sắc mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-doi-thu-den-nghien/2768619/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.