Trước khi khai giảng, hai người Lục Lâm Vãn và Lục Hoài Chuẩn đều làm cá mặn*, sau một tháng lăn lộn như vậy thì cũng đến lúc khai giảng.
*Cá mặn: là cá (khô) ướp muối. Tức là cá chết rồi nhưng do ướp muối mà ko ươn, 1 vài loại nhìn sơ như cá sống. Ám chỉ là những người còn sống mà giống như đã chết, không có ước mơ, không lý tưởng, không muốn làm gì.
Thẩm Chân cũng thi đỗ trường học ở Bắc Kinh, vốn dĩ hai người Lục Lâm Vãn và Thẩm Chân đã hẹn đi học cùng nhau, nhưng Thẩm Chân nói cô ấy có người đưa rồi nên không thể đi học cùng với cô được.
Cuối cùng, cô lại đi cùng với Lục Hoài Chuẩn, vào ngày báo danh, mua vé máy bay vào buổi sáng thì buổi chiều đã có thể đi báo danh rồi.
Bây giờ Lục Lâm Vãn nhìn thấy Lục Hoài Chuẩn thì vẫn rất sợ hãi, dù sao thì trong một tháng này, hai người quấn quýt quá khủng khiếp, chính là kiểu chỉ cần anh gọi cô ra ngoài thì hai cái đùi cô sẽ run lên.
Cô bắt đầu cảm thấy may mắn vì lựa chọn trường học khác nhau, giống như yêu xa vậy, nếu không, ở trong cùng một trường, không biết anh sẽ lăn lộn cô như thế nào đâu, hiện tại học trường khác nhau, phỏng chừng anh cũng bận lắm.
Lục Hoài Chuẩn là người đàn ông vô cùng ham hư vinh.
Đầu tiên Lục Hoài Chuẩn đi báo danh rồi tới ký túc xá của anh trước, sau khi mang đồ đạc lên thì đi mua một ít đồ. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-doi-thu-den-nghien/2768593/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.