Lục Lâm Vãn rất sợ nếu không dùng miệng giúp anh bắn ra thì anh sẽ thật sự muốn dã chiến ở chỗ này.
Bất kể như thế nào thì cũng là dưới ký túc xá nữ, sao có thể làm loại chuyện này được, vậy thì quá xấu hổ rồi, cho nên, đầu tiên cô cứ làm cho anh bắn ra, như vậy chí ít anh bắn ra rồi, có lẽ sẽ không có yêu cầu gì khác.
Lục Lâm Vãn ngồi xổm xuống cởi quần anh ra, ngay cả quần sịp cũng kéo xuống dưới, bởi vì gậy thịt còn chưa cương cứng nên mềm như bông, cô duỗi tay xuống vuốt ve một chút, vuốt hai quả trứng xoa bóp chỗ hai trứng.
Sau đó, ngẩng đầu lên từ chỗ đó của anh nhìn phản ứng trên mặt anh, Lục Hoài Chuẩn bị làm cho rất thoải mái chống tay lên cây, cúi đầu nhìn cô ngồi xổm xuống ăn chỗ ấy cho mình, dùng tay vuốt ve một chút, gậy thịt đã cứng lên không ít.
Cô trực tiếp há miệng ngậm dương vật của anh vào, ngậm đỉnh liếm láp, vẫn luôn ngậm chặt đỉnh mút lấy giống như đang ăn kẹo mút vậy, ăn vào trong, khiến nước miếng cũng dính hết cả lên.
Liếm một lượt, sau khi làm cho gậy thịt của anh cứng lên thì cô ngậm toàn bộ vào bên trong.
Cây gậy này của anh thật sự là quá dài, sau khi ngậm vào, vậy mà còn có thể to hơn kha khá ở bên trong.
Lục Lâm Vãn cảm giác mình ăn không nổi, cô nhả ra một chút, mút phần bên ngoài, dáng vẻ gợi tình, mút cây gậy này của anh.
Lục Hoài Chuẩn cảm thấy hình ảnh này còn kích thích hơn ngày thường.
Dù sao như thế này cũng giống như đang dã chiến, cô ăn dương vật cho anh ở bên ngoài, tuy rằng không có ai nhưng hiệu quả thị giác thật sự không phải giả.
Cho nên cảm giác sẽ nhiều hơn so với bình thường làm ở nhà nhiều, anh bị kích thích đến mức gân xanh sau mu bàn tay gồ lên, vô cùng thoải mái giữ chặt sau gáy cô, muốn nhét vào miệng cô.
Lục Lâm Vãn bị anh giữ sau gáy thì còn chưa phản ứng kịp, đã lập tức nhìn thấy gậy thịt của anh liên tục thúc vào trong miệng cô, miệng cô quá nhỏ, không chứa được nó, anh lại vẫn luôn đâm thứ đó vào bên trong, cảm giác sắp cắm vào tận cổ họng rồi, có thứ gì đó kẹt ở bên trong vô cùng khó chịu.
Cô sợ mình bị húc ngã nên phải dùng hai tay bám vào mông Lục Hoài Chuẩn.
Thấy anh như cố ý hành hạ mình thì còn bóp mông anh một cái, không cho phép anh làm xằng làm bậy.
Lục Hoài Chuẩn cứ như vậy cắm vào miệng cô, sau khi thoải mái, được cô dùng miệng đưa lên đỉnh thì trực tiếp bắn thẳng tinh dịch vào trong miệng cô.
Lục Hoài Chuẩn bắn toàn bộ vào trong miệng cô, vô cùng thoải mái, đã được xoa dịu một chút nhưng vẫn không sốt ruột rút gậy thịt ra.
Lục Lâm Vãn cảm giác miệng mình khó chịu quá, bị anh cắm vào, cô cảm giác miệng sắp bị cắm tới rạn nứt, cô tức giận lườm anh.
Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy ánh mắt này của cô thì bị dọa sợ, anh lấy khăn giấy ra vội vàng lau khóe miệng cho cô.
Anh vốn định dã chiến với cô ở chỗ này vào tối hôm nay, nhưng hiện tại cô vẫn đang đến ngày, cho nên không thể cắm vào trong, cũng chỉ có thể dùng cách này để xoa dịu một chút.
Trong miệng cô đều là tinh dịch của anh, mùi vị nói không nên lời, ngửi không thích lắm.
Nhưng mà cô đã ăn không ít, hiện tại đã nuốt vào hơn một nửa, sau đó không thể nuốt được nữa thì mới nhổ ra.
Lục Lâm Vãn sửa sang lại bản thân xong, vội vàng đi vào ký túc xá vào giây phút cuối cùng. May mà vào được vào một phút cuối cùng.
Nếu không tối hôm nay coi như là về muộn không thể đi vào được.
Lục Hoài Chuẩn thấy cô đi vào thì cũng đi về.
...
Tiết buổi sáng ngày hôm sau, Lục Hoài Chuẩn ăn cơm với Lục Lâm Vãn ở Thanh Hoa xong thì mới về bên này đi học, vừa vặn vào lớp đúng giờ.
Anh vừa mới ngồi xuống, Lâm Manh Sanh nhìn thấy anh vào lớp thì gấp không chờ nổi mà đi qua chỗ anh.
Cô ta cầm sổ ghi chép trên tay, còn lộ ra dáng vẻ sợ sệt hỏi anh: "Bạn học Lục... Lục Hoài Chuẩn, tớ có thể hỏi cậu, hôm qua giảng viên giao bài tập, cậu đã chọn được bạn học cùng làm chưa vậy. Nếu cậu chưa tìm được, hai chúng ta có thể hợp tác không? Bởi vì tớ cũng chưa tìm được người, cho nên, tớ có thể mời cậu làm chung bài tập kia với tớ không, tớ cảm thấy hai người chúng ta vô cùng phù hợp."
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy thế thì cũng không thèm nhìn cô ta, từ chối thẳng thừng: "Không cần, tôi tìm được người rồi, cậu đi tìm người khác đi."
Lâm Manh Sanh nghe thấy lời này thì hơi nản lòng, biết ngay là anh cố ý mà, dù sao hỏi tất cả mọi người trong lớp cũng không thấy có ai làm chung với anh.
Giảng viên nói, bài tập này cần phải có người làm chung thì mới có thể hoàn thành được.
Cô ta ngượng ngùng nói: "Nhưng tớ đã đi hỏi, người khác nói cậu chưa làm chung... cũng không có ai trong lớp hợp tác với cậu mà. Giảng viên nói, lần này muốn làm xong bài tập này thì cần phải có người phối hợp với nhau, nói cách khác nếu làm một mình thì không thể làm xong được. Vừa khéo bây giờ cả lớp chỉ còn lại hai người chúng ta, hai người chúng ta đều không chọn được người phù hợp, nếu không, chúng ta chắp vá với nhau hoàn thành bài tập này đi, cũng không phải là chuyện ghê gớm gì, chỉ là cùng nhau làm bài tập mà thôi."
"Chắc người yêu cậu sẽ không nhỏ mọn như vậy đâu, bởi vì cậu làm bài tập với tớ mà... tức giận, nếu như ghen với cả cái này thì cũng quá nhỏ nhen rồi, ghen cũng chẳng phân biệt tình huống gì, chuyện này mà cũng phải ghen à?"
Lục Hoài Chuẩn không thích người khác nói xấu Lục Lâm Vãng, anh nghe thấy những lời này, thì ngẩng đầu lên nhìn cô ta, giọng điệu rất đay nghiến: "Cậu dùng suy nghĩ độc ác như vậy để phỏng đoán về người yêu tôi, người yêu tôi giống như lời cậu nói lúc nào? Tôi chỉ đơn giản là không muốn hợp tác với cậu để hoàn thành bài tập này mà thôi. Hơn nữa, bài tập đơn giản như vậy một mình tôi cũng có thể làm được, vì sao tôi phải làm cùng với cậu?"
Lâm Manh Sanh nghe thấy lời này thì lập tức bật khóc, nói với cơ thể run rẩy: "Xin lỗi, thật sự rất xin lỗi, tớ không ngờ lại gây rắc rối lớn như vậy cho cậu, tớ chỉ là thấy cậu không có bạn học để làm cùng nhau, tớ sợ cậu không thể làm xong bài tập nên tớ mới giúp cậu, không ngờ lại gây rắc rối cho cậu, không phải tớ cố ý phỏng đoán người yêu của cậu đâu, chẳng qua tớ chỉ tò mò hỏi một chút thôi, là lỗi của tớ, là lỗi của tớ, đều là lỗi của tớ, cậu đừng tức giận. Về sau tớ sẽ không bao giờ làm phiền cậu vì việc như thế này nữa."
Lục Hoài Chuẩn cứ như vậy mắng người tới phát khóc, cũng dọa sợ toàn bộ đám con trai trong lớp.
Chủ yếu là vì Lâm Manh Sanh có vẻ ngoài xinh đẹp, dáng người cũng đẹp, chính là có ưu thế ở trong lớp.
Cho nên mọi người nhìn thấy dáng vẻ bị mắng tới phát khóc của cô ta, nhịn không được mà bênh vực cô ta, nói với Lục Hoài Chuẩn: "Lục Hoài Chuẩn, sao cậu nói chuyện khó nghe như vậy hả? Chẳng qua người ta chỉ quan tâm cậu mà thôi, bạn cùng lớp mà. Cậu lại còn mắng người ta tới phát khóc."
Lâm Manh Sanh nghe thấy lời này thì giải thích thay Lục Hoài Chuẩn: "Không phải, các cậu nghĩ nhiều rồi, không phải cậu ấy mắng tớ, tớ cũng không phải là bị cậu ấy mắng tới phát khóc, tớ tự khóc thôi, bởi vì tớ thấy ngại khi gây rắc rối cho cậu ấy. Mọi người đừng cãi nhau, yên tâm học bài đi, là lỗi của tớ, không phải do cậu ấy đâu."
Lục Hoài Chuẩn thấy cô gái này có dáng vẻ của trà xanh như vậy thì nhịn không nổi mà sởn cả da gà.
Lục Lâm Vãn thật đáng yêu.
Lục Hoài Chuẩn nhịn không được gửi tin nhắn WeChat cho cô.
Lục Lâm Vãn bấm mở WeChat thì nhìn thấy anh gửi cho mình một biểu tượng cảm xúc qua WeChat, người này đúng là mặt dày thật đấy, đợt trước không phải WeChat có cái gì mà có thể dùng mặt mình làm biểu tượng cảm xúc ấy nhỉ? Anh dùng mặt mình làm vài cái biểu tượng cảm xúc, lần nào cũng gửi kiểu mặt ôm hôn yêu em bắn tim gì gì ấy, luôn gửi kiểu biểu tượng cảm xúc trần trụi này.
Còn bảo cô cũng dùng đi. Biểu tưởng cảm xúc mà anh gửi lần này chính là anh chu miệng lên để hôn.
Trước đây Lục Lâm Vãn không thích dùng biểu tượng cảm xúc cho lắm, nhưng bây giờ nhìn thấy cái này thì còn gửi lại cho anh một cái, gửi lại chính anh cho anh.
...
Tiếng Anh của Lục Hoài Chuẩn rất tốt, dù sao anh đã học trường song ngữ từ bé, cho nên khi vừa mới khai giảng, có một loạt câu lạc bộ mời chào, nhưng anh lại chọn vào câu lạc bộ phiên dịch, buổi tối câu lạc bộ có hoạt động, bảo anh cùng đi liên hoan.
Anh nghĩ liên hoan cũng không có vấn đề gì, buổi tối, Lục Lâm Vãn cũng nói cô muốn cùng đi liên hoan với người trong câu lạc bộ bên kia, mỗi người tự làm việc riêng của mình.
Lục Hoài Chuẩn đi tới địa chỉ mà câu lạc bộ đưa, là một cửa hàng nổi tiếng trên mạng, chuyên môn làm các loại tiệc tùng lớn nhỏ, sau khi mọi người nhìn thấy anh tới thì lập tức chào đón.
Lâm Manh Sanh cũng đứng lên khỏi chỗ ngồi, nhìn anh nói: "Ồ, trùng hợp thật đấy, không ngờ cậu cũng tới tham gia tụ tập, cậu cũng là người của câu lạc bộ phiên dịch à?"
Vào lúc khai giảng năm nhất đại học, Lâm Manh Sanh liếc mắt một cái đã nhìn trúng Lục Hoài Chuẩn, muốn theo đuổi anh, cho nên vẫn luôn đi theo sau mông anh, nhìn thấy anh vào câu lạc bộ phiên dịch thì cũng vào theo, vì thế, rốt cuộc hai người đã gặp mặt nhau ở hoạt động tối hôm nay.
Lục Hoài Chuẩn không trả lời cô ta, vẫn lạnh nhạt ngồi tại chỗ.
Lâm Manh Sanh vô cùng vui vẻ.
Dù sao ngoại trừ ở lớp học thì đây là lần đầu tiên hai người mặt đối mặt ăn cơm với nhau trong hoạt động riêng tư như thế này, vừa khéo chỗ này là để lại cho anh, Lâm Manh Sanh biết tối hôm nay anh sẽ tham gia buổi tụ tập này nên cố ý ngồi ở vị trí đó để được đối mặt với anh.
Cô ta lấy điện thoại ra, làm ra vẻ như mình đang tự sướng, sau đó chụp người đối diện một cái.
Cô ta tìm người thử dò hỏi WeChat của Lục Lâm Vãn, bây giờ kết bạn WeChat với Lục Lâm Vãn.
Ghi chú tên của mình, Lâm Manh Sanh.
Bên kia, Lục Lâm Vãn nhìn thấy cô gái kia kết bạn WeChat với mình thì cũng không biết cô ta muốn làm trò gì, cô chấp nhận.
Sau khi Lâm Manh Sanh thấy cô chấp nhận kết bạn thì không nhịn được đăng một bài lên vòng bạn bè, mà chỉ một mình Lục Lâm Vãn có thể nhìn thấy được.
"Tối nay câu lạc bộ tụ tập, có anh đẹp trai này! (icon thè lưỡi) (đáng yêu)"
Cô ta cố ý đăng lên vòng bạn bè kèm theo ảnh chụp Lục Hoài Chuẩn.
Sau đó cô ta nhấn mở ảnh đại diện của Lục Lâm Vãn, nói như thế nào đây, nhấn mở ảnh đại diện của cô xong thì lập tức thấy ghen tị, có lẽ đây là ảnh đại diện đôi, bởi vì chỉ có một nửa của nhân vật hoạt hình, có lẽ một nửa còn lại là nhân vật hoạt hình nam khác.
Cô ta xem vòng bạn bè của Lục Lâm Vãn, đều là cuộc sống thường ngày với Lục Hoài Chuẩn, nhìn thế nào cũng thấy ghen tị, mặc dù ghen tị nhưng lại lặng lẽ tải ảnh xuống.
Sau khi lưu ảnh lại thì cắt Lục Lâm Vãn đi, chỉ để lại mặt của Lục Hoài Chuẩn.
Vẫn chỉ thấy anh dễ nhìn.
Lục Hoài Chuẩn ngồi xuống, mọi người lập tức rót rượu cho anh.
...
Lục Lâm Vãn cảm thấy Lâm Manh Sanh kết bạn WeChat với mình là không có chuyện gì tốt, sau khi cô chấp nhận thì lướt vòng bạn bè của cô ta một chút, lập tức lướt tới trạng thái mới nhất, cô cũng biết được vì sao cô ta muốn thêm mình vào vòng bạn bè.
Chính là cố ý đăng một bài như vậy lên vòng bạn bè cho cô xem, đây là có ý gì? Ý muốn nói hai người bọn họ đang chơi trò mập mờ hay là đặc biệt khoe ra người yêu của cô đang ở chỗ của cô ta.
Quả thật đứa con gái này dùng chữ 'trà xanh' vô cùng thành thục.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]