-Dạ! Mẹ đuổi con đấy hả! Hum nay chủ nhật mà! Cho con ngủ thêm 1 xíu xíu nữa thui!-Nó than vãn vs giọng ngái ngủ
-Thui bác cứ để con! Phòng Linh ở đâu ạ?-Hắn thì thầm vào tai bà Mai
-Uk phòng 2 tầng 2.
-Dạ con chào bác!
-MAMA chuyện này là sao z hả!-Khánh hét lớn sau khi hắn đi khỏi
-Hjhj như con thấy đó
-Con phản đối!
-Con dám cãi lời ta sao?
-Dạ nhưng...
-Nhưng vs nhị cái j? Cấm lải nhải nhìu ha!
Khánh thầm tiếc cho Phong
Cộc.........cộc.........cộc
-Cho con ngủ đi mẹ!
-Cô dậy hay để tôi vào lôi dậy đây.
-Xí, hóa ra là cái tên đáng ghét nhà ngươi. Uk thích thì cứ vào-Nói nói xong mới biết là mk nghịch ngu nên vội sửa lại:
-Á! Ai cho anh vào phòng tôi hả! Đứng im ngoài đấy cho tôi!-Nó nói rồi vộc dậy chạy đi vào VSCN nhanh nhất có thể
-Ơ cô vừa bảo tôi vào đi mệ-Hắn cười
-Im ngay cho tôi-Nó vừa đánh răng vừa hét (Bái phục bái phục)
Xong xuôi nó ra mở cửa.
-Hả! Cô lại xong rùi sao?-Hắn ngạc nhiên (bởi vì chị ấy làm trong vào 2ph ạ)
-Xong rùi đấy, dọn đồ cũng xong lun!-Nó thản nhiên làm hắn xỉu. "Cô ta rất phù hợp vs nghề ăn cướp nha" (Ế ai cho dìm hàng bảo người ta đi làm cướp z VIỆT ANH!!!!___________V/ANH: Dạ xin lỗi t/g tại cô ta nhanh quá mà)
-Ế ế! Dậy nhanh! Ai cho anh ngất ở phòng tôi z hả!-Nó hét toáng lên. Hắn thì cứ giả vờ nằm lì trên giường nó cho đến khi nó thay đồ xong (Ủa vào giường từ lúc nào mà t/g ko pít ta)
Nó bước ra khỏi phòng tắm hắn lim dim nhìn nó, trông nó đẹp đẹp thế nào ý làm cho hắn mở tròn 2 mắt nhìn và đơ trong 5s
-Đi ăn ko?-Hắn
-Tưởng anh ngất lun rùi chứ hả?-Nó
-Ờ thì thỉnh rùi! Mà cô nói nhìu làm j? Có đi ăn ko? Tôi cho ở nhà lun bây h!
-Đi chứ, chờ tôi vs -Nó nói rùi chạy theo hắn "Đồ ăn sắp đang tận miệng rùi thì tội j chứ! Dỡ tốn tiền của mama!" Nó thầm nghĩ (pó tay.com)
2 người lên 1 chiếc xe Ferrari và đi đến nhà hàng Royal Restaurant. Vừa ngồi vào bàn, như 1 thói quen nó gọi:
-Cho tôi 10 món ngon nhất nhà hàng!
Vì đã đi 1 lần vs nó nên hắn cũng ko quá choáng váng.
-Dạ của cô cậu đây! Chúc cô cậu ngon miệng!
10ph sau nó đã xử lí hết đống đồ ăn 1 cách "đẹp". Còn hắn thì chỉ ăn mấy cái bánh mì kẹp rồi ngồi nhìn nó ăn trong lòng có chút j đó ngọt ngọt_Vị hạnh phúc. Nó ăn xong chưa kịp chìu mép đã đứng dậy (Tiểu thư thế đấy!) Thấy thế hắn liền bịt miệng cười. Nó thấy lạ:
-Anh cười j z hả?
-Ko có j, chỉ là...haaaaaaaaaaaa-Hắn cười to hơn khi thấy nó ngơ ra như con nai chả hỉu j.
-LÀ J Z HẢ-Nó hét toáng lên
-Thì bên miệng cô đó-Hắn nói rùi đưa tay chỉ vào cạnh miệng mình.
-Ko phải dịch sang trái chút
-Đc chưa?
-Chưa, sang chút nữa
-Đc chưa z?
-Sang phải chút!
Mãi mà nó vẫn chưa lau đc. THấy z hắn lấy khăn và lau dùm nó.
-Thui tôi tự làm đc!-Nó nói rùi lại đưa tay lên lau nhưng vô tình chạm trúng vào tay hắn. 3s sau khi cả 2 người đứng sừng sững nhìn nhau thì nó vội rút tay ra. Hăn lên tiếng làm giảm bớt căng thẳng:
-Đi thôi-Sau đó lại 10 tờ 500.000 phẳng lì lên bàn bước đi (Công nhận Khánh Linh khôn thật. Mn có hỉu t/g đang mún nói đến j ko?)
Ra xe nó thấy hắn đứng dựa vào xe. Nó thở hồng hộc:
-Sao anh ko đợi tôi z hả?
-Cô đúng là heo nên chạy chậm mà, thế h có vô xe ko thì bảo?
-Chờ tui xíu-Nó chợt nhớ ra là mk để quên điện thoại trong nhà hàng nên định quay lại lấy
-Cô định quay lại làm j hả?
-Lấy điện thoại!
-Thui ko cần, lát mua cái khác (Khiếp giàu v~ quên Iphone "sịn" mà bỏ lun như thật. Hehe càng lợi t/g sái lun ^^)
-Nhưng mà.... -Chưa kịp nói hết câu nó đã bị hắn bế vào xe trc con mắt ghen tị của ko ít người xung quanh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]