Bé gái trong tấm ảnh vốn không phải cô, vậy tại sao cô lại ở đây?
Cho nên đây chỉ là một sai lầm ư? Vậy cô thì sao, cô là gì?!
Vẻ mặt Lộ Chiêu Đệ đã tái xanh trong phút chốc, cơ thể nhỏ bé không kiềm được mà run rẩy, cô nhìn “bố mẹ” xa lạ trước mắt rồi nhìn căn nhà xa lạ này, cảm giác như một đứa bé bị vứt bỏ nơi hoang dã, mờ mịt không biết đường về, cô che mặt chậm rãi ngồi bệt xuống đất, cổ họng phát ra tiếng khóc mà cô đã cố gắng đè nén.
Diệp Minh Viễn và Dung Chiêu đều bị cô làm cho hết hồn, lo lắng hỏi: “Con à, con sao thế?”
Tiếng khóc lấp đầy cổ họng Lộ Chiêu Đệ, cô liều mạng lắc đầu, muốn nói với họ là mình không sao, lại càng muốn nói rằng họ đã lầm rồi, tôi không phải con gái của hai người nhưng một chữ cô cũng không thốt nổi nên lời.
Dung Chiêu cầm khăn tay giúp cô bé lau nước mắt nhưng hai mắt đứa nhỏ này cứ như vòi nước được mở ra vậy, nước mắt chảy tí tách không kiềm được, lau cỡ nào cũng không dứt khiến bà cảm thấy thật đau lòng.
Diệp Minh Viễn thở dài một cách nặng nề, có lẽ đứa bé này nhớ nhà? Dù sao chỗ đó cũng là nơi nó sinh sống hơn mười năm, tình cảm với cha mẹ nuôi cũng khó mà vứt bỏ, ông hơi hối hận, cảm thấy mình nên ở lại thị trấn Đào Nguyên thêm một khoảng thời gian nữa để con gái thích ứng dần dần.
Quá nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-bau-troi-chinh-phuc-em/2657344/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.