Trình Ngộ Phong đưa Trần Niên về nhà rồi trở lại, mới bước vào cửa đã thấy ông nội đeo kính lão ngồi xem TV trong phòng khách, ông xem chăm chú đến nỗi anh bước tới mà ông chỉ liếc một cái, anh vào tủ lạnh trong phòng bếp cầm ra chai nước, thờ ơ nhìn về phía màn hình thì ánh mắt lập tức bị thu hút.
Một tay anh cầm chai nước, thoải mái dựa vào lưng ghế số pha bằng gỗ lim, ngón tay thon dài còn gõ một cái, điệu bộ vừa lười biếng lại thanh lịch.
Khác với sự cẩn thận tỉ mỉ trong công việc, cuộc sống riêng của Trình Ngộ Phong luôn làm sao để được dễ chịu và thoải mái nhất. Hai nút áo sơ mi không cài khiến đường cong xương quai xanh như ẩn như hiện, chẳng biết anh nhìn thấy gì mà cứ cười mãi, chỉ là nụ cười hơi nhạt giống như đang cố kiềm chế nhưng khoé mắt đầu mày đầy ý cười vẫn tiết lộ hết tâm tình vui vẻ của anh, bộ dạng này của anh nhìn còn quyến rũ hơn cả ánh trăng sáng ngời ngoài cửa sổ.
Trên TV là Trần Niên vừa nhận được huy chương vàng cuộc thi Vật lý trung học quốc tế đang tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên người nước ngoài, không cần ai phiên dịch, cô dùng khả năng Anh ngữ rất lưu loát đối đáp cùng người phóng viên kia bằng thái độ không kiêu ngạo không tự ti, rất tự nhiên và hào phóng.
Trong lúc ôn thi, sau khi kết thúc bài huấn luyện cường độ cao vào mỗi tối, ngoại trừ nghe tin nhắn thoại của mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-bau-troi-chinh-phuc-em/2657310/chuong-42.html