“Chú Diệp, dì Chiêu.” Trình Ngộ Phong chào hỏi đầu tiên.
Diệp Minh Viễn đích thân bước tới nhận lấy lễ vật từ anh, sau khi gật đầu chào hỏi ông nội Trình thì nhiệt tình đón hai người họ vào nhà ngồi.
Dung Chiêu ở sau lưng chồng mỉm cười, nếp nhăn nơi khóe mắt lan tỏa như sóng gợn, “Chú Trình, Ngộ Phong, mọi người đã đến.” Bà nói xong bèn quay đầu nhìn con gái với thâm ý khác.
Những suy nghĩ hỗn loạn giờ đã được làm rõ.
Trần Niên còn có gì không hiểu nữa đây? Nhìn phản ứng của mẹ hiển nhiên là đã biết chuyện cô cùng Trình Ngộ Phong yêu nhau, mệt cho cô còn tưởng rằng mình giấu rất giỏi, mỗi ngày đều lén vui mừng rạo rực.
Trần Niên lập tức đứng lên, chậm rãi đè lại chút ngại ngùng và lo lắng xuống đáy lòng, mỉm cười nhẹ nhàng chào hỏi, “Ông nội Trình ạ.”
Thật ra, ở một mức độ nào đó thì đây chẳng phải cô đang thuận theo tự nhiên đấy sao? Lúc trước, vì mới yêu lần đầu nên không có kinh nghiệm, ít nhiều gì cũng hơi suy tính thiệt hơn.
Mặc dù mọi chuyện tiến triển nhanh hơn nhiều so với dự kiến.
Trần Niên không biết trình tự yêu đương của người khác như thế nào, trước kia lúc ở thị trấn Đào Nguyên, sau khi người lớn hai bên nhà trai và nhà gái gặp nhau, bước tiếp theo chính là kết hôn.
Rõ ràng cô và Trình Ngộ Phong là tình huống đặc biệt, bởi vì cô chưa tròn 20 tuổi, chưa đến tuổi đăng ký kết hôn, mà bố mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-bau-troi-chinh-phuc-em/2657286/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.