Buổi sáng Trần Niên chỉ có tiết thứ ba và thứ tư, Trình Ngộ Phong đưa cô đến cửa Nam của Đại học A, cách giờ lên lớp còn 40 phút, cô dự định về ký túc xá tắm rửa trước.
Sinh sống ở phương Nam 14 năm, cho dù là mùa đông cô cũng quen tắm rửa mỗi ngày, Đinh Duy Nhất cùng là người phương Nam cũng nói một ngày không tắm rửa thì cả người không thoải mái, ngược lại Đàm Minh Thiên sinh ra và lớn lên ở thành phố A mà khi thời tiết chuyển lạnh, mấy chuyện như tắm rửa này đều phải dựa vào tâm tình.
Trần Niên đứng trước cửa ký túc xá, vừa cắm chìa vào lỗ khóa thì cửa đã bị người ở bên trong kéo ra, Đinh Duy Nhất khoác áo lông, trong tay cầm theo rác bước ra ngoài.
Trong phòng mở lò sưởi, ngoài phòng gió lạnh thổi vù vù, cách một cánh cửa mà giống như hai thế giới.
"Trần Niên cậu về rồi." Đinh Duy Nhất bỏ lại câu này rồi chạy nước rút một trăm mét vứt rác, trong chớp mắt lại quay về trước mặt Trần Niên giống như trò ảo thuật biến ra người, cô ấy xoa tay dậm chân, trong miệng thở ra một luồng khí trắng, "Lạnh quá."
Lạnh cũng sẽ lây.
Trần Niên cũng run lập cập theo, hai người một trước một sau đi vào.
Đàm Minh Thiên đang đắp mặt nạ, nằm nhoài trên đệm mềm luyện yoga, còn một cái tay rảnh thì chơi điện thoại.
Trần Niên bỏ ba lô xuống, đang muốn cởi áo khoác bỗng Đàm Minh Thiên nhảy bật dậy, "Trần Niên, tối hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-bau-troi-chinh-phuc-em/2657276/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.