Sáng sớm, khi Trần Niên mơ màng tỉnh lại từ trong mộng thì bên cạnh đã không còn ai, cô sờ lên đệm giường thấy chẳng có chút hơi ấm nào, có lẽ anh đã thức được một lúc lâu.
Rèm cửa dùng trong nhà cũ nơi này không phải loại dày che được nắng, từng tia nắng sớm chiếu vào, soi rọi lên vách tường tạo thành một mảng sáng rực.
Chiếc giường kiểu xưa bằng gỗ dưới thân có lẽ cũng khá lớn tuổi, trải qua trận chiến tối hôm trước nên chỉ cần động đậy một tí đã phát ra tiếng “kẽo kẹt”, vô tình lại cuốn cô vào hồi ức ướt át tươi đẹp kia.
So sánh với khoảng thời gian 2 năm cô độc tha hương nơi đất khách quê người, hai ngày ngắn ngủi khi vừa trở lại thành phố A này đẹp tới nỗi Trần Niên ngỡ như một giấc mộng.
Xoa nhẹ cái eo mỏi nhừ, như chợt nhớ tới gì đó, cô vội vàng đảo mắt tìm kiếm, rốt cuộc cũng nhìn thấy hai quyển sổ màu đỏ trên đầu giường.
Nhẹ nhàng vuốt ve ba chữ “Giấy hôn thú”, Trần Niên cảm nhận mọi chuyện cuối cùng cũng kết thúc mỹ mãn.
Cửa phòng tắm bật mở, Trình Ngộ Phong bước ra ngoài, anh đã đổi thành một thân đồng phục cơ trưởng trông vừa chín chắn vừa chỉnh tề, toát lên phong thái thành thục chỉ có ở một người đàn ông trưởng thành.
Lực chú ý của Trần Niên đã chuyển từ hai quyển sổ đỏ lên người Trình Ngộ Phong, cô cứ thế mà mê muội ngắm nhìn anh, khi anh ngồi xuống cạnh giường, ánh mắt cô vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-bau-troi-chinh-phuc-em/2657233/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.