Hôm sinh nhật có rất đông người tới. Không chỉ bạn bè cấp ba mà còn có mấy người học chung từ lớp một, còn thêm họ hàng thân thiết, bạn quen trong câu lạc bộ, chung quy là hơn hai trăm người.
Vân Thường Hi diện một bộ váy trắng thêu hoa, bên dưới phủ thêm lớp voan mỏng, trông rất tinh tế. Cô vẫn giữ cách trang điểm thường ngày, chỉ đổi màu son và dặm thêm chút má hồng. Vân Thường Hi rất cao, rất trắng, chân cũng rất dài, chỉ có điều...vòng một lại hơi nhỏ. Nhưng điều đó làm cho tổng thể càng thêm thuần khiết hơn, dường như không vướng chút bụi trần.
Quang Châu Tự cầm hộp quà to hơn quyển sách, được bọc gói cẩn thận tặng cho cô. Vân Thường Hi mỉm cười, lộ ra má lúm đồng tiền duyên dáng, đáp lại:
- Cảm ơn cậu. Đừng nói là tặng bộ đề thi đấy nhé?
Quang Châu Tự đút tay vài túi cười tươi rói, nói:
- Cậu đoán xem, không chừng là thế thật.
Cô chơi với cậu ta từ nhỏ nên hiểu rõ tính tình. Không đời nào một người lười học như Quang Châu Tự lại tặng cô bộ sách giải đề đâu.
Mỹ Tuyết Lệ đang ngồi trong nhà tiếp đón vài vị họ hàng. Có người lên tiếng khen:
- Chị nuôi con khéo thật! Con bé càng ngày càng xinh. Thế đã có người yêu chưa hả chị?
Mỹ Tuyết Lệ nhấp ngụm trà, xua tay rối rít:
- Cháu nó còn nhỏ lắm em ạ, yêu đương gì đâu. Nhưng mà nó đang thích một người…
Bà không tiện nói tiếp, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-anh-chu-mat-lanh/2693597/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.