Ngày hôm sau Vân Thường Hi dậy sớm, tâm trạng sảng khoái mở cửa sổ hít một hơi thật sâu. Đột nhiên cô cảm thấy cây hoa leo sát cửa hôm nay đẹp lạ thường. Cô đưa đôi tay trắng ngần sờ sờ cánh hoa mềm mại, trong lòng không khỏi vui sướng. Lúc Vân Thường Hi sửa soạn xong đi xuống nhà dưới thì đúng lúc Vân Chính Toàn vừa ăn xong bữa sáng, đang ngồi nói chuyện với Vân Chính Kiệt. Thấy cô bước tới, ông vui vẻ nói:
- Con gái, vào ăn sáng đi rồi còn đi học.
Vân Thường Hi ngồi xuống cạnh ba, mỉm cười đáp:
- Hôm nay ba lại đi công tác ạ? Ba nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!
Vân Chính Kiệt đẩy tới trước mặt em gái ly sữa nóng, mở miệng bảo:
- Lo lắng cho ba thì ráng mà học hành cho tốt, đừng đòi quà nữa.
Cô chu môi với anh, khẽ mắng:
- Em đòi quà gì đâu chứ? Người anh trai xấu xa.
Vân Chính Toàn cười xòa, dặn dò Vân Chính Kiệt một số chuyện, sau đó đứng dậy rời đi. Trước khi ra khỏi cửa ông còn không quên nhắc:
- Con đó, ở nhà đừng chọc em gái. Đến lúc em nó giận thật thì đừng hòng dỗ.
Vân Thường Hi đứng bên cạnh bĩu môi trêu chọc anh, hừ nhẹ mấy tiếng rồi tỏ vẻ đắc thắng:
- Lêu lêu, cho chừa cái tật trêu em nhé! Em mách ba đánh chết anh.
Còn con nữa, đừng gây gổ với anh trai mãi. Lâu lâu tìm anh trai học vài thứ, sau này về kinh doanh cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-anh-chu-mat-lanh/2693572/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.