Lúc anh vừa gạt chân chống xe xuống đúng lúc gặp đội trưởng Từ ở trong nhà đi ra. Thấy anh, ông chạy vội tới, tay bắt mặt mừng.
- Tôi còn đang định gọi điện bảo cậu tới đây. Đồ ăn đã chuẩn bị xong hết rồi, mau vào thôi.
Lập Khang Dụ gật đầu, khóe môi nhếch lên cười lịch sự. Trong nhà không nhiều người, chỉ có hai vợ chồng đội trưởng Từ và đứa con trai vừa tốt nghiệp đại học. Lập Khang Dụ chào hỏi một lượt, đưa giỏ hoa quả khi nãy vừa mua đưa cho người vợ. Đội trưởng Từ khách sáo nói:
- Trời đất, còn quà cáp làm gì cho mất công. Chỉ là ăn bữa cơm thôi mà.
Đáng lẽ anh không để ý đến việc tặng quà, nhưng đột nhiên lại đi ngang qua một sạp bán trái cây, nhớ tới lúc nhỏ mẹ dẫn đi thăm nhà vài người bạn đều có cầm theo đồ gì đó nên anh cũng ghé qua mua cho đủ lễ nghĩa. Lập Khang Dụ chẳng biết chọn cái gì, thấy người phía trước mua gì thì mua theo.
Trong lúc ăn cơm, mọi người nói chuyện rất rôm rả, chủ yếu là nhà ba người đội trưởng tìm chuyện để hâm nóng bầu không khí. Lập Khang Dụ lúc ăn không thích nói chuyện, chỉ ậm ừ vài câu cho qua. Nhưng dù sao hôm nay chỉ có mình anh là khách, mời ăn cơm là cái cớ, cốt vẫn là hỏi thăm tình hình đối phương cho nên anh vẫn im lặng lắng nghe, cũng không động đũa nhiều. Đội trưởng Từ rót cho anh một ly rượu, nói:
- Đây là loại rượu quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-anh-chu-mat-lanh/2693569/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.