Trời chập choạng tối, Lập Khang Dụ chăm chỉ ngồi nhóm lửa nướng cá, còn Vân Thường Hi tranh thủ đi dạo một vòng xung quanh tìm mấy cây củi nhỏ đưa thêm cho anh.
- Em có ăn khoai nướng không? Anh có đem theo, nướng cho em một củ nhé!
Anh lục tìm trong balo, lôi ra một túi đầy khoai lang đặt xuống đất. Cô trố mắt nhìn rồi hỏi:
- Anh đem nhiều thế làm gì? Đeo nặng lắm đấy.
Lập Khang Dụ vùi hai, ba củ xuống dưới đống củi đang cháy, vừa cười vừa nói:
- Không nặng. Ở đây không nấu được cơm, sợ em thiếu tinh bột lại đói.
- Sao lúc nào anh cũng sợ em đói thế? Em cũng không ăn nhiều đến mức như vậy.
Anh ngồi xuống một khúc gỗ bản lớn rồi kéo tay cô, để cô ngồi lên đùi mình.
- Để em ngồi lên gỗ đi, ngồi như này chân anh sẽ tê lắm.
- Ngồi gỗ lạnh lắm, còn đau mông nữa. Cứ ngồi ở đây đi, không tê.
Mặt trời bắt đầu lặn dần xuống mặt biển phẳng lặng, chỉ để lại chút ánh tà màu cam lấp lánh. Nhiệt độ cũng theo đó mà giảm theo. Vân Thường Hi bắt đầu cảm thấy lạnh, cô nép sát vào vòng tay ấm áp của anh, tận hưởng mùi thơm của cá nướng và khoai lang sắp chín.
Lập Khang Dụ vòng tay qua ôm lấy chiếc eo thon nhỏ của cô, vùi đầu vào hõm vai mà hít lấy hít để. Vân Thường Hi hơi nhột, đưa tay lên xoa xoa chiếc cằm vừa được cạo láng mịn của anh.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-anh-chu-mat-lanh/2693408/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.